29-03-2009, 13:38 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Cười… đau.. nhìn con dao sắc lẻm trên tay.. cười.. nó có nên cứa vào tay mình một phát không nhỉ.. để cái đau nhẹ nhàng ấy xua đi những gì u ám trong nó… mệt mỏi…
Nó chẳng biết tại sao dạo này mình lại điên điên rầu rầu như thế này.. hay.. nó đang dần trở lại con người cũ, dần trở lại với “nó” của cấp 2… chắc vậy rồi. Lớp 10, nó đã cố gắng thay đổi, cố gắng cười nói nhiều hơn, cố gắng để cái bộ mặt “như đưa đám” của mình biến mất… cười bên ngoài, nhưng khóc bên trong… sao lại thế này?? Mắt nó nhìn con dao mà vô cảm, không hoảng sợ, không buồn cười.. lạnh như nước đá. Đặt lại con dao lên giá, nó cười khẩy cái ý nghĩ điên rồ của mình.. việc quái gì nó phải tự làm đau mình chứ. Nó không phải đứa chạy theo phong trào cứ chán đời là ngồi buồn rầu rạch tay như nhiều đứa khác… nó là nó.. và nó phải mạnh mẽ hơn.. Nó không mong mình trở lại như trước … không muốn chút nào.. một con bé u sầu ảm đạm, lạnh lùng và ngạo nghễ.. nó quá chán ngán cái con người ấy rồi… Nhưng đến giờ, nó vẫn chẳng thể hiểu đâu mới là con người thật của nó.. đau đầu. Thôi cứ mặc kệ đi, muốn ra sao thì ra.. nó sẽ vui vẻ hơn, sẽ tìm được con người thực sự của mình.. Trước mắt, nó cứ thế này đã.. chỉ cười, chỉ nói khi có những người nó yêu thương bên cạnh.. tất cả những gì nó cần, là những gì nó đã mất đi.. và mãi mãi chẳng thể trở lại được.. kệ thôi 16 tuổi.. sinh nhật nó chỉ còn 1 ngày nữa thôi. Thứ hai.. chậc. Bố tổ chức sinh nhật cho nó ngày 28, ngày 29 nó đi chơi với bọn bạn thân, và 30 là ngày nó trở lại với cuộc sống thường ngày… cũng là ngày sinh nhật thật sự của nó. Khẽ cười… Năm đầu tiên nó cảm thấy chẳng mấy hứng thú với sinh nhật mình. Cứ cười đến khi nào còn có thể.. được thôi. Nó sẽ cười, nó sẽ nói, nó sẽ không im lặng, nhưng .. Bỏ lại sau lưng tất cả những gì nó muốn quên.. 16 à… đến lúc nó tìm lại chính nó rồi.. nó của ngày thơ ấu.. giờ biến đâu mất rồi?? Biến mất từ năm nó mới 9 tuổi.. Và nó cần tìm lại con người ấy.. một lần nữa, và không bao giờ để mất nữa… Nắm chặt lấy.. không bao giờ buông ra… Cơn gió của nó.. sẽ thổi mạnh mẽ hơn, sẽ ấm áp hơn… để chào mừng nó trở lại.. cười ** Một người bạn đã nói với nó.. rằng những người càng lạnh lùng, càng cố che giấu tình cảm của mình, là những người sợ bị tổn thương nhất… Có đúng như vậy không??? Ai mà biết… Nó rất sợ bị tổn thương.. trái tim nó đã đau quá nhiều rồi. Và nó đã mang bộ mặt lạnh lùng của mình suốt 6 năm trời… Nghĩ lại.. cũng đúng đấy chứ nhỉ.. Nhưng nó chẳng quan tâm. Họ muốn nói gì thì nói. Nó hiểu người bạn kia muốn nó vui vẻ hơn, muốn nó cười nhiều hơn để mạnh mẽ hơn… và .. nó muốn nói với người đó rằng : “Tớ đã làm được rồi”… nhưng khó quá.. vì nó không chắc mình đã làm được thật chưa.. hay đó chỉ là ảo tưởng nó tự dựng ra để khích lệ bản thân mình… nó không biết.. nó không quan tâm. Gió thổi.. khẽ cười… Lạnh lùng hay không.. vẫn thế cả thôi… Gửi lời cho một người không thể nói tên, không xác định… “Let me be ur guiding star.. U helped me.. and now is time for me to help u.. my friend..” ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
30-03-2009, 00:47 | |
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Chúc mừng sinh nhật gió ơi Xin hãy nhận lấy mấy lời yêu thương Chúc cậu học tốt ở trường Chúc cậu minh mẫn tinh tường hơn xưa Chúc cậu không phải đón đưa Chúc cậu quên hết chuyện xưa qua rồi Chúc cậu vui vẻ, thế thôi Chúc cậu thêm nữa chắc tôi hết lời Chúc cậu một bước lên giời Chúc cậu may mắn, thảnh thơi, an nhàn |
30-03-2009, 10:12 | ||
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Quote:
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
|
30-03-2009, 21:03 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Nó ì ạch đạp xe lai con bạn … chân nó lại đau. Thôi kệ. miễn không để lại di chứng lâu dài là được… Lúc này nó đang được là con người cũ của mình… gió thổi.. cười.
Nó từ tốn, chậm rãi như nó trước đây, kể cho con bạn nghe một phần nhỏ bí mật của riêng nó.. phải.. một phần rất nhỏ trong vô vàn bí mật nó muốn che giấu… cười… để có thể khiến nó kể một phần nào đó nó cho là bí mật… khó đấy… Con bạn cười tươi, nói chuyện với nó.. nó cười, và đáp lại.. Cả lũ bạn cũ ngồi quanh chúc mừng sinh nhật nó.. cảm giác như thể lâu lắm rồi nó mới cười thật sự như vậy.. Ấm áp … tình bạn 4 năm qua giữa bọn nó chẳng hề lãng phí. Nhưng cái hạnh phúc ấy chỉ kéo dài có 1 tiếng vỏn vẹn vào ngày trước sinh nhật nó… Tạm biệt bọn bạn.. và trái tim nó lại có gì đó lạnh lẽo xâm lấn… nó không vui, cũng không buồn.. Cười… gió thổi. Gió luôn ở bên nó.. uh.. đúng rồi… Gió.. thì phải ở bên gió chứ.. Nhưng sao nó.. vẫn thấy mình là một cơn gió đơn độc.. ** Sinh nhật năm nay, nó nhận quà với mức độ tương đương với nhiều năm trước, chỉ có điều có những lời chúc đặc biệt hơn.. làm nó vui hơn, cười nhiều hơn… Có người chúc mừng nó đúng 12h đêm.. cười… có người làm thơ chúc nó… cười… có người hát tặng nó bài Happy birthday bằng 3-4 thứ tiếng… cười.. Lại có người chỉ đơn giản, đưa lên status của yahoo, và tặng nó một cái ôm của tình bạn… nó cười… Một sinh nhật đặc biệt.. Sinh nhật nó không háo hức, không chờ đợi, … Sinh nhật nó cảm thấy thích những lời chúc hơn những món quà đơn thuần… uh… đặc biệt.. ** 17h20p.. mưa… bọn bạn nó kéo nhau vào trú mưa.. một cơn mưa nhẹ nhàng… Nó muốn đứng dưới cơn mưa ấy, muốn mưa to hơn… lạnh hơn… nó rùng mình… Sinh nhật nó đây ư.. cười… uh.. sinh nhật nó… nó sẽ là chính nó, khi được ở một mình… Sinh nhật đầu tiên trong 5 năm trở lại đây… Hấp không thể đến chúc mừng nó đúng ngày, đúng giờ.. thở dài. Được rồi.. Không sao… sinh nhật nó sẽ vẫn vui.. sẽ vẫn vui.. ** 19h30p… nó bước đi chậm rãi trên con đường vắng vẻ về nhà. Bước khỏi xe bus, một cơn gió lùa qua tóc nó.. khẽ cười. Cái ngõ nhà nó rộng rãi, sạch đẹp.. nhưng lại vắng vẻ. Trời tối, nó sẽ chẳng thế thấy đường nếu không có ánh đèn lập lòe từ những ngôi nhà cao tầng xung quanh. Tiếng nhạc vẫn nhẹ nhàng vang lên bên tai.. nó khẽ hát. Đứng trước cửa, nó chợt mong mình đi chậm hơn, chợt muốn đứng đó, giữa con đường tối vắng tanh một mình.. thanh thản.. nó chỉ nghe có tiếng nhạc mà thôi. Thở dài, nó bấm chuông. Mọi người chắc đang chờ nó về làm sinh nhật, và nó cũng đã mệt mỏi sau một ngày dài học tập rồi.. Sinh nhật… uh… Happy birthday to me.. Love u all, my friends, my dears ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
30-03-2009, 21:44 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Tớ đã nói rồi. Cười chưa chắc đã là vui ... Cười có khi vì buồn mà phải cố cười để mạnh mẽ hơn ^^ Trong bài đó chắc chỉ được khoảng 1/3 là cười thật thôi
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
30-03-2009, 22:11 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Khẽ cười.. Độc thoại nội tâm... Hai nửa của nó nhìn nhau bằng ánh mắt lạnh lùng.. cười khẩy
- sinh nhật mày đấy.. Mày không vui sao?? - Uh.. sinh nhật tao.. không vui, cũng không buồn - Nực cười.. Mày vẫn luôn cười cơ mà. Sao giờ lại thầm lặng thế này? - Mày quan sát sao mỗi ngày.. vậy mà chẳng hiểu tao nghĩ gì hay sao?? - một kẻ cười nhạt nhẽo - Tao quan sát, nhưng tao không đọc suy nghĩ của mày.. - kẻ còn lại đáp, mỉm cười vu vơ - Mày thật kỳ cục - Mày cũng vậy thôi - Đến bao giờ mày mới chịu buông tha cho tao hả?? - Kẻ kia tức tối - Đến khi nào mày tìm được con người thật của mày! - Kẻ còn lại đáp, ánh mắt xoáy sâu vào kẻ đối diện - Mày đang đùa ư? Thật nực cười.. - Tao không đùa! Mày biết vậy mà! Cứ tìm đi, cứ tìm, và khi nào mệt hãy cứ dừng lại nghỉ.. tao.. sẽ đứng đây, và quan sát.. cuối con đường mày tìm kiếm.. tao sẽ đợi ở đó. Nếu có thể, khi nào mày tới nơi, chúng ta sẽ nói lời vĩnh biệt! Sao hả? - một kẻ lạnh lùng cười... kiêu ngạo như nó vốn thế - Được thôi! Mày cứ chờ đấy! - Kẻ còn lại cười khẩy, nhìn kẻ kia bằng ánh mắt tự tin hơn, chắc chắn và quyết tâm hơn.. - Tao sẽ chờ... nhất định là vậy! - Kẻ kia đáp.. sao giọng nói lại có gì đó.. đượm buồn... ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
31-03-2009, 09:19 | |
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
"Kẻ kia" à...
Khi nào đến cuối con đường mày tìm kiếm, hãy đá đít tên kiêu ngạo đang đứng chờ mày nhé. Sút nó ra và ngồi vào đó, tận hưởng những gì mình đang có. Và "kẻ còn lại"... Tao khuyên mày nên ngồi và nhẩm tính xem đằng sau dấu phẩy của số Pi còn bao nhiêu chữ số. Cho tới lúc 2 nửa tìm thấy nhau, còn dài lắm. Mà dù có sớm hơn dự định, ít ra mày cũng có việc để làm. |
31-03-2009, 10:03 | ||
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Quote:
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
|
31-03-2009, 21:06 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
31/3/09 … Qua sinh nhật nó rồi..
Nó uể oải ngồi dậy khi mắt vẫn còn lờ mờ mơ ngủ. Ngáp ngắn ngáp dài, nó đành từ bỏ cái giường êm ả để khỏi nghe mẹ quát lên dưới nhà lần nữa.. Buồn ngủ. Một ngày quá đỗi bình thường… Nó đến trường, vào lớp, tai vẫn cắm headphone, vẫn như bao hôm khác.. bình thản! Bài “I told you so” của Carrie Underwood vang bên tai nó.. từ tốn và bình lặng. Nó cần yên tĩnh với giai điệu yêu thích của mình. Đáng tiếc là cái “yên tĩnh” quý giá ấy chẳng ở với nó được lâu. Lũ bạn vào, nói chuyện, cười đùa… nó hơi khó chịu khi bọn nó cứ gào lên, nói thật to như thể người khác bị điếc không bằng. Nó biết bọn bạn nó vui vẻ nói với nhau thôi, nó cũng không trách. Chỉ có điều việc gì bọn nó cứ đứng ngay cạnh chỗ nó ngồi để cười ầm ầm như thế chứ. Nó tăng volume… cố hết sức để tiếng nhạc át đi cái âm thanh ồn ào hỗn độn ấy, mặc kệ cái màng nhĩ của nó có thể thủng bất cứ lúc nào.. Lẽ ra nó đã chuồn đi chỗ nào xa xa để ngồi, nhưng cái chỗ trên bàn giáo viên đã bị đứa khác chiếm mất, còn bàn đầu thì cũng có mấy đứa ngồi nói chuyện.. Mấy lần nó muốn ra cái “cầu” nối hai dãy nhà để được yên thân, nhưng giá ở đó có … ghế. Đứng.. nó chẳng thích. Dưới sân trường có ghế.. rất nhiều ghế, nhưng nó không muốn xuống đó. Một đứa tự dưng ngồi im ắng ở những cái ghế lộ liễu, ai cũng có thể trông thấy, và nhìn thấy nó.. nó không thích… Toán.. nó chẳng mấy hứng thú với cái bài thống kê, bài nào cũng như bài nào.. .chán òm. Ngồi làm hết đống bài tập để tối rảnh rỗi, nó ngồi ngó ra sân trường.. tự dưng ước được chìm vào cái vắng vẻ và bình yên ấy… Lớp nó ồn.. nó mặc kệ. Không liên quan đến nó.. Tin.. nó cùng con bạn kéo nhau xuống bàn cuối ngồi. Nó thích ngồi đó, được yên tĩnh với chính nó, được quan sát mọi sự việc phía trên và thầm lặng nhận xét, thầm lặng mỉm cười.. nó thích thế… Văn.. tai nó lại cắm cái headphone. Nhạc cứ vang lên bên tai khi nó cùng con bạn tập trung cao độ chơi Mario… Tiết học vui với niềm vui của riêng nó… Tiết cuối đến, nó hơi lo khi thầy giao bài kiểm tra, và tự nhủ không sao, nó đã học bài từ lâu rồi. May mắn cho nó, và nhiều đứa khác, thầy biến đi đâu không ai quan tâm, để bọn nó tự do tung hoành trong cái lớp học bé nhỏ.. Nhìn bọn cùng lớp lũ lượt kéo nhau đi, nó thấy hơi nản… và cũng xách balo đi nốt.. Một ngày học thật quá… bình thường… khi ở cái lớp hỗn loạn này ** Mỉm cười.. nó bước đi trên con đường thân thuộc. Mọi gánh nặng như được trút đi khi nó thoát khỏi cái xe bus chật như đậu nhồi thịt, khi gió lại ào tới bên nó.. Ngõ nhà nó hút gió. Đi ngoài đường thì chẳng thấy gì, nhưng cứ bước vào ngõ, gió lại nổi lên như nó vốn thế. Gió thổi mạnh trong cái làn không khí lành lạnh sảng khoái … Nó cười.. nó đang vui ư? Chắc vậy. Gió đang ở đây với nó mà. Trong một thoáng ngắn ngủi, lần đầu tiên, duy nhất và có lẽ… cuối cùng, nó muốn bỏ chiếc mũ quen thuộc ra.. vì gió. Khẽ cười… Nó muốn được mãi bước đi trên con đường lộng gió ấy… muốn mọi thứ quay mặt đi, không nhìn thấy nó.. Một không gian chỉ có nó và gió.. Một không gian chỉ có những cơn gió lạnh lướt qua và vẫy vùng… ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
01-04-2009, 18:05 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
1/4/09… ngày cá tháng tư.. nó quyết chí không lừa ai trong ngày hôm nay.. vì nó đã lỡ nói nó là người chính trực và cao thượng. Hối hận một chút, nhưng không sao.. nó vốn cũng chẳng thích lừa dối bất kỳ ai.
Trời hôm nay lạnh hơn hôm qua – cái lạnh mát lạ kì khiến con người ta yêu đời hơn, và cũng.. buồn ngủ hơn. Nó lững thững đi trên con đường quen thuộc tới trường.. gió thổi.. và nó mỉm cười. Ngày may mắn hay xui xẻo? Nó chẳng biết, và cũng chẳng cần tìm hiểu. Mặc kệ! Bước vào lớp, nó là đứa đến đầu tiên. Khẽ cười.. Vài phút sau, mấy đứa bạn khác của nó cũng tới. Tuy không phải là hoàn toàn im ắng, nhưng cũng có thể coi là bình yên và tĩnh lặng.. nó thích cái không gian êm đềm ấy.. Ngồi sát cửa sổ, nó thích thú nhìn những học sinh đang đi vào.. nhạc vẫn vang lên, nhẹ nhàng bên tai nó… lại cười. Bầu không khí bình yên ấy chẳng ở lại với nó lâu.. nó (lại một lần nữa) ngồi dí sát cái điện thoại vào tai, với hy vọng mong manh che bớt đi những âm thanh hỗn độn của tiếng nói, tiếng hét, tiếng đập bàn đập ghế của lũ bạn nghịch ngợm… Thôi kệ vậy. Nó đâu còn ở lớp cũ nữa, đến lúc phải quen và chấp nhận cái ồn ào khó chịu này rồi. Nó đứng dậy, và bước ra hành lang.. Gió lùa tới bên nó.. bài “Save the day” cũng rộn ràng bên nó… mỉm cười.. gió vẫn luôn ở bên nó. Trái tim nó lặng im thanh thản.. không vui, không buồn.. 1 tuần rồi.. 1 tuần nó không gặp ai đó.. ** Tối qua, nó lên chat với mấy đứa bạn.. Tâm trạng của nó thay đổi một cách buồn cười khi chat với 2 người khác nhau.. Một đứa bạn mới, có thể coi là thân, ở lớp mới.. nó chat.. cũng bình thường thôi, nó chẳng cười, chẳng buồn.. chẳng gì cả. Nói chuyện, và .. chẳng gì cả Một đứa bạn cũ, bạn thân 100%, ở lớp cũ.. nó chat.. và không hiểu sao nó thấy tim mình ấm áp hơn khi được nói chuyện với đứa ấy, nó cười.. nụ cười thật sự.. hạnh phúc khi được nói chuyện với đứa bạn nó vô cùng iu quí. Và rồi chợt thấy buồn khi lại một lần nữa phải say goodbye đứa kia vào thứ 6 tuần sau.. bạn nó lại sang Sing du học… Buồn.. Một sự thay đổi.. với nó, là thú vị. Nó chợt hiểu những đứa bạn nó quen thân 4-5 năm nay quý giá nhường nào, chợt hiểu nó yêu và cần bọn bạn ấy biết bao… chợt thắc mắc tới khi nào nó mới tìm được những người bạn như thế ở cái lớp hiện tại… một lớp mà.. không phải ai cũng hợp tính nó.. Thôi vậy.. Mặc kệ vậy. Nó cứ để yên cho những gì phải đến xảy đến.. Nó sẽ thay đổi khi nào cần thay đổi.. Nó là gió.. và nó có thể làm được. ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
01-04-2009, 18:17 | |
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Oh yes, "chẳng gì cả" . Thik mỗi câu này...
Mà "đứa" thì dùng cho ai nhỉ Thôi kệ, muốn dùng từ gì cũng đc. Bây giờ thì hiểu chứng bệnh "máu lên não chậm" là vì sao òi . Sách cũ, bạn cũ, rượu cũ là những thứ quý nhất (theo quan niệm của TQ) Giờ sang VN thì ứng nghiệm Hôm nay có nhiều thứ để viết lắm, sao... |
01-04-2009, 20:27 | ||
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Quote:
Với tớ, bạn bè là điều quan trọng thứ 2 sau những người tớ coi là gia đình ... và bạn cũ thì hiện giờ vẫn hơn bạn mới :-| thông cảm naz.. cứ từ từ ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
|
02-04-2009, 10:03 | |
V.I.P
Join Date: 14-08-2008
Posts: 1.714
KL$ (TOP! 7):
9.386
Awarded 74 time(s) Sent 342 thank(s) Received 245 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A15 (2007-2010) Location: Neverland
|
Giờ nó ước mình k phải là gió ... Vì là gió, nó chứng kiến 1 chú mèo con bị bỏ rơi... Trời thì lạnh, con mèo kêu . Nó thấy tội tội cho mèo, nhưng biết làm thế nào. Mang về nuôi cũng k đc. mẹ nó k cho nuôi chó mèo. Nghe con mèo kêu mà xót cả ruột. Sao lại có ng` ác thế nhỉ, k nuôi thì bán đi. Để mèo nó như thế kia, thử hỏi về sau có còn sống yên ổn đc k Nghĩ lại thì thấy số kiếp chó mèo khốn khổ thật Mình muốn mang nó về nuôi. Thg con mèo quá. k biết nó sống ra sao đây... Cầu mong trời đừng mưa nữa.... ------------------------------ With a cup of coffee,a book and a pair of green shoes. |
02-04-2009, 17:59 | |
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Mọi vật sinh ra
Là do tạo hóa... Gió lạnh buốt giá Mưa rơi trước nhà Mèo con có mẹ, có cha Không ai săn sóc sao mà sống đây ? |
02-04-2009, 21:20 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
. Nó ngủ dậy muộn.. một điều chẳng mấy ảnh hưởng nếu vào những ngày khác, nhưng vấn đề là “thứ năm” – ngày nó phải đi học thêm sớm.. Thê thảm.. Nó đã dặn mẹ 6h gọi nó dậy, vì bản thân không tin tưởng có thể dậy nhờ nghe chuông báo thức… và nó.. hụt hẫng - một cách buồn cười.
Mẹ nó quên béng không gọi nó.. nó mất một buổi học Hoá. Chẳng thích thú gì Hoá, nhưng nó không muốn nghỉ học vì những lý do vớ vẩn như thế này.. nhăn mặt một cách chán nản. Trời đang mưa to.. cái nhăn mặt chuyển nhanh thành một nụ cười vui vơ.. Nó chuẩn bị đi học ca 2 Toán. Cứ nghĩ chắc mưa to lắm, ai dè nó vừa ra khỏi cửa thì … mưa tạnh. Bước ra ngoài đường, từng giọt nước đọng trên cây rơi xuống … nó cứ đi thẳng, và những giọt nước ấy chỉ rơi phía trước, chứ không làm ướt vai áo nó.. Uh.. thế cũng tốt. Cái làn không khí lành lạnh của buổi sớm (dù thực tế là 8h – không sớm lắm) khiến con người ta, một mặt tỉnh táo hơn, mặt khác, như nó, ngái ngủ hơn bao giờ hết. Lờ đờ nhìn cái xe bus đi tới.. nó đi học.. Lại một ngày bình thường… Gió thổi.. nó khẽ cười. Buổi trưa, nó ở lại trường. Ngồi ăn ở cái quán đối diện cổng trường, nó chợt liếc nhìn về phía những học sinh đang ra dần… nó hy vọng thấy ai?? Trống đánh… nó lại một lần nữa nhìn ra phía cổng.. và nó chẳng thấy bất kỳ ai nó muốn thấy. Chẳng thấy mấy đứa bạn cũ của nó, cũng chẳng thấy ai nó quen, và chẳng thấy … anh… Nó mỉm cười.. Tốt thôi.. không thấy.. và nó đang dần quên đi tất cả.. tốt thôi. Gió thổi khiến nó rùng mình vì lạnh.. ho.. đau cổ.. nó mặc kệ. Than vãn một chút, nhăn nhó một chút.. đơn giản bởi nó chẳng có gì khác để nói.. Nó là gió.. một cơn gió.. có thể nói gì đây?? ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
03-04-2009, 17:50 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Sáng.. nó đặt chuông 8h dậy vì phải học nốt bài và có một số việc.. và 8h30, cố hết sức, nó mới dựng người mình khỏi cái giường ấm áp..
Trèo lên chiếc xe đạp quen thuộc mà giờ hiếm khi nó mới đi… gió thổi mát lạnh.. khẽ cười. Trời không mưa, nhưng đường ướt. Có lẽ đêm qua mưa rơi nặng hạt.. uh.. có lẽ, bởi nó đâu có để ý để mà “chắc chắn”.. Trở về nhà, nó nằm đắp chăn học bài. Cái chăn ấm đã bao lần khiến nó ngủ trước đi có gì đó chạy vào bộ óc nó, nhưng hôm nay thì khác.. nó có bài kiểm tra.. phải cố mà học. ** Con đường quen thuộc lại chào mừng nó như mọi ngày.. nhịp nhàng, thanh thản.. nó bước đi. Chiếc mũ đen trắng sụp xuống che đi một phần khuôn mặt nó, che đi đôi mắt nó.. giúp nó có thể thoải mái nhìn bất cứ thứ gì mà mọi người chẳng thể biết. Tiếng nhạc vẫn rộn ràng vang lên.. gió vẫn thổi.. và nó khẽ cười.. Nó không tìm ai đó nữa, cứ thản nhiên đi… nhưng.. cái dáng người và khuôn mặt nó đã thấy bao lần … giờ lại xuất hiện. 1 tuần không thấy, nó đã nghĩ sẽ chẳng thấy anh nữa.. và hôm nay anh lại bước qua nó… nhanh lẹ và nhẹ nhàng như bao lần trước… cơn gió của ký ức, nay lại trở về hiện tại… nó mỉm cười. Trái tim nó không nhói lên, không đập mạnh .. cũng chẳng phải lạnh tanh… chỉ đơn giản là đập nhịp nhàng, chậm rãi. Nó không lạnh lùng với anh như bao điều khác nó chỉ cho là “lướt qua” trong đời nó.. nhưng nó cũng không muốn quá chú ý tới anh.. kệ thôi. Thấy anh một lần nữa, nó như cảm nhận được những ngày đầu nó tới trường.. Phải rồi! Anh là gió của ký ức mà… lại khẽ cười.. Nó bước vào trường.. không day dứt, không buồn rầu… vui… gặp lại cơn gió ấy.. nó vui. Nhìn những vị mặc những bộ trang phục kì cục quảng cáo cho coca.. nó bật cười. Cái dáng vẻ ngố ngố khó đỡ của họ khiến nó buồn cười. Dù chỉ là đi một mình thôi, nó vẫn không ngăn mình nhe răng cười với một trong những người ấy. Nó không biết người ta có cười lại nó không, đơn giản là nó mỉm cười khi thấy có gì đó thú vị… Gió thôi phía sau nó.. cây khẽ rung … và ánh mắt nó khẽ lay động… nó .. là gió ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
03-04-2009, 20:14 | |
Senior Member
Join Date: 20-07-2008
Posts: 251
KL$:
1.007
Awarded 21 time(s) Sent 33 thank(s) Received 42 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (1990-1993)
|
TRời đất đã vào xuân đc khá lâunhueng đau đó trong cái tiết trời Hà Nội vẫn còn thoang thoảng chút tàn dư của những cơn gió cuối đông...........
Ốm.....so với cái lứa tuổi 16,17 của nó thì việc ốm lên ốm xuống thật là phi lí khi mà ngừoi ta vẫn kêu 17 bẻ gẫy sừng trâu.CỨ một tháng 2 3 lần,nó bỗng thấy nó yếu đến kì lạ.......nó bỏ mặc sức khỏe của mình và rồi sáng nay nó hoàn toàn cảm thấy bất lực,không thể nhấc nổi tay chân,đàu óc quya cuồng,nó thấy nó không còn là nó nữa.......Muốn trốn học nằm nhà nhưng nó vẫn nhớ đén lời hứa của nó và đó là điều duy nhất khiến nó gắng gượng đi học,nó cần làm lại bài kiểm tra hóa và nó cần đật được mục tiêu mà nó đè ra......đàu óc quay cuồng....nó chìm vào sâu trong giấc ngủ... ------------------------------ Tôi len vào vùng ký ức xa xôi.......Mong tìm lại những gì thân quen nhất......Không ........!Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc.....Tôi lại về với tất bật bon chen..... |
03-04-2009, 20:15 | ||
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Quote:
Chị ko thê thảm như em, nhưng ho sù sụ, càng đến lúc buồn ngủ thì nó càng ho tợn .. rát hết cả cổ, khản hết cả giọng.. điên hết cả tiết :-| ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
|
03-04-2009, 20:16 | |
Senior Member
Join Date: 20-07-2008
Posts: 251
KL$:
1.007
Awarded 21 time(s) Sent 33 thank(s) Received 42 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (1990-1993)
|
Những cơpn gió miên man mang kí ức tràn đến,mang cảm xúc vụt qua,đau đó trên môi thoáng mất nụ cười,đau đó trong lòng nhưungx phút giây lạnh giá...cuộc sống trôi qua một cách thầm lặng với những ngày thiếu vắng em......
------------------------------ Tôi len vào vùng ký ức xa xôi.......Mong tìm lại những gì thân quen nhất......Không ........!Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc.....Tôi lại về với tất bật bon chen..... |
03-04-2009, 20:33 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
cười sằng sặc khi nghe bài "thế giới to thật to" theo sự lăng xê của lũ bạn nó Một bài hát về love của Việt Nam - không phải sở thích của nó.. nhưng cái tên cùng lời bài hát "thế giới to thật to" khiến nó không thể nhịn cười Ấn tượng duy nhất, nổi bật nhất trong những ca từ khác ... những gì nó nghe .. nó thấy vô cảm .. tất cả chỉ nói lên ai đó chỉ yêu duy nhất một người... rỗng tuếch?? không đến nỗi thế! Nhưng không đủ sâu sắc để nó thấy hay và cảm nhận được gì nhiều ...
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
03-04-2009, 21:15 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Đau ... và tức giận ... lâu lắm rồi nó không bị xúc phạm đến thế... Kẻ không hiểu gì về nó, mà dám nói nó thế nọ thế kia, dám cười khẩy vào nỗ lực của nó, dám bình phẩm 1 cách thô thiển những gì nó cảm nhận .. Một kẻ như vậy.. nó muốn cười khẩy, nhưng thương hại cho cái sự hiểu biết quá nông cạn về tình cảm của con người, về quá khứ và nỗi đau của người khác.. thương hại cho kẻ chỉ hạn hẹp tầm hiểu biết của mình trong cái lối mòn cũ rích .. thương hại cho kẻ dám coi thường nó .. nực cười... nó không như kẻ ngu ngốc ấy tưởng.. hoàn toàn trái ngược
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
03-04-2009, 22:04 | ||
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Quote:
Cẩn thận spam chết cả lút bây giờ ------------------------------ The Truth is Written in Blood
|
|
03-04-2009, 22:09 | ||
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Quote:
Lưỡi thì vốn tính không xương Mặc kệ tui nó vấn vương làm gì Ở đời lắm chuyện thị phi Mặc kệ tụi nó nghĩ chi mệt người ------------------------------ The Truth is Written in Blood
|
|
04-04-2009, 20:37 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Chậc .. giỗ tổ Hùng Vương .. được nghỉ học
Nó ngủ từ 0h30p đến đúng 12h30p… ngủ bù cho bao ngày nay thiếu ngủ… Nó, mẹ và bác nó đi Metro… Ngồi trên taxi, nó bình thản nghe nhạc theo sở thích của mình. Mẹ nó và bác nó nói chuyện nhiều, rất rôm rả, đôi lúc hỏi tới thì nó chỉ cười trừ … nó không thích nói nhiều… và nhất là nói về những chủ đề trong câu chuyện của người lớn .. nhạt nhẽo… và đôi lúc, nó thấy.. ngớ ngẩn. Thở dài đầy mệt mỏi nhìn cái xe chất đầy hàng hoá.. cái dạ dày của nó réo ầm ầm phản đối, chân nó nhũn ra… cái headphone vẫn tiếp tục vang lên cái giai điệu từ tốn của “Run” – Leona Lewis.. Nó không cười, mà có cười thì cũng chỉ thoáng qua… hoàn toàn mệt mỏi. Vui sướng khi thoát khỏi cái siêu thị đầy hàng hoá, nó lại một phen chán nản khi nhìn đống đồ cần xếp vào xe… Ngồi trên chiếc taxi trở về nhà, nó khẽ cười khi gió phả vào mặt.. mát lạnh.. mẹ và bác nó lại tiếp tục câu chuyện của mình… nó lại im lặng, thưởng thức những giai điệu nó yêu thích.. Lặng lẽ nhìn những con người đang đi lại trên đường phố đông đúc, nó bỗng thấy mệt mỏi thay cho họ … gió thổi.. và nó khẽ thở dài… Nhạc vẫn cứ nhẹ tênh bên tai nó, trên con đường về với nơi mà nó gọi là nhà – theo nghĩa đen hoàn toàn.. ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
04-04-2009, 20:43 | |
Senior Member
Join Date: 20-07-2008
Posts: 251
KL$:
1.007
Awarded 21 time(s) Sent 33 thank(s) Received 42 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (1990-1993)
|
Đã bao lâu rồi nó rời xa cái ý nghĩ nó là quan trọng nhất và cũng đã bao lâu rồi nó tự hứa với mình rằng sẽ không bao giờ đi phủ định sự tồn tại cua bản thân.....nó cười trước những câu hỏi của nó khi nằm vật vã trên giường........3 giờ đem nghe tiêng mama mắng con cún đẻ òi 5 giwof sáng lại thêm một trận nữa,lần này có cả papa nó xen vào,mặc kệ sự ầm ĩ bên dứoi phòng ngủ cua r nó,nó tiếp tục những suy nghĩ vẩn vơ của một kẻ đã ngủ quá nhiều trong ngày.....
Đêm,tĩnh mịch và lạnh lẽo,là ngừoi bạn muôn thuở của sự cô đơn và cũng là kẻ thù mang theo nỗi sầu vô tân với những mảnh gai sắc nhọn của kí ức đâm thẳng vào tim.Đã quá lâu rồi nó không nghĩ đén lí tưởng của nó,cũng đã quá lâu rồi nó không còn nghĩ đén bản thân và giờ đay sau một đem dài suy nghĩ,nó thây nó cần phải thay đôi,nó phải mạnh mẽ hơn,cứng rắn hơn và hơn hết nó cần tìm lại chiếc mặt nạ mà nó đã từ bỏ thuở nào,hơi ôi nó cần một trái tim làm từ băng giá nêu quả thực sự lạnh lẽo từ nó có thể đóng băng dòng máu nóng trong tim. TRời lại mưa,mưa ngay khi cái nắng vẫn còn chưa tắt,thwoif tiết cũng đến thật khó hiểu,nằm trong nhà và nhìn ra cửa sổ,đàu óc quay cuồng,cố lấy lại sự tập trung nhưng bất lực,một cách vô thức nó chìm vào sâu trong giấc ngủ dù đã tự hwuas sẽ dành cả ngày hôm nay đẻ học bài...... "Bạn tôi tình tôi".....một cuốn sách mà nó đẻ mốc meo trên bàn đã lâu lắm rồi.Tự thấy mình không thể học được trong tình trạng ì ạch không chịu hoạt động của não bộ,nó lôi cuốn sách đang đọc dở ra đọc tiếp.Không còn nhớ nó đã đọc đến đâu,đành mở từng trang rà lại từ đầu.....tự thư giãn với cuốn truyện cơn buồn ngủ cũng theo đó qua đi...... Kết thúc một ngày ảm đạm với nỗi buồn vô tận của một kẻ dơ hơi hay suy nghĩ vẩn vơ,nó ngồi đay và lại viết thêm một entry nữa,gió tràn qua cửa sổ,những cơn gió lạ,cơn gió của ngày mai,một cơn gió cuốn trôi hết quá khứ và hiện tại để rôi một ngày ta sẽ lại gặp nó ở tuơng lai....... ------------------------------ Tôi len vào vùng ký ức xa xôi.......Mong tìm lại những gì thân quen nhất......Không ........!Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc.....Tôi lại về với tất bật bon chen..... |
05-04-2009, 12:21 | ||
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Quote:
------------------------------ The Truth is Written in Blood
|
|
07-04-2009, 20:40 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Bất chợt mỉm cười khi cơn gió hờ hững thổi qua…
Bất chợt nước mắt rơi khi hạnh phúc trào dâng.. Cái bất chợt vu vơ đến nhẹ nhàng, bình thản.. cái bất chợt của hạnh phúc và lãng mạn.. Bất chợt mất đi một người mình yêu thương.. Bất chợt cái chết đến, không một lời báo trước.. Bất chợt, nước mắt lại rơi.. nhưng không phải vì niềm hạnh phúc, mà bởi nỗi đau gào thét trong tim.. Cái bất chợt nặng nề và cay đắng… cái bất chợt của nỗi đau và bi kịch.. Mọi thứ trên thế giới này.. phải chăng chỉ là bất chợt.. như cơn gió đến rồi đi, như cơn mưa nặng hạt rồi lại tạnh.. như tia nắng le lói rồi rực rỡ, đến một lúc nào đó, lại tàn lụi trong cái lạnh u tối.. Phải! Chỉ là bất chợt thôi.. nhưng hãy cứ mỉm cười nhé.. bởi nụ cười sẽ tăng thêm niềm hạnh phúc, và xua đi niềm đau thương.. phải. Cứ mỉm cười, v à lặng lẽ bước đi.. Smile.. and go… ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
07-04-2009, 22:15 | |
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Không nên chỉ lặng lẽ bước đi, hãy hùng dũng như ... Linh ấy Mặt mũi vênh váo lên 1 tý như nó cũng dc, cuộc đời còn đẹp lắm
------------------------------ The Truth is Written in Blood
|
08-04-2009, 17:55 | ||
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Quote:
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
|
08-04-2009, 21:49 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Thứ hai… nó lại lững thững đi trên con đường quen thuộc sau 2 ngày chơi dài ở nhà. Trái tim nó khẽ thót lên nhẹ nhàng.. lại là anh.
Nó bước qua, không mỉm cười. Có gì đó.. bực bội, có gì đó.. khó nói. Nó chẳng biết. Cầm cái kem ốc quế trên tay, nó thở dài.. Bước vào lớp. nó mỉm cười chào 1 đứa bạn. Hai đứa rủ nhau đi mua nước … Nó nói với người bạn đó, một cách mơ hồ, rằng nó lại gặp người mà nó vừa muốn gặp, vừa không muốn gặp.. người bạn đó hỏi là ai.. và nó chỉ mỉm cười vu vơ. Nó nói, để giảm bớt cái bực bội khó chịu, giảm bớt cái … khó nói kia đi.. phải. Chỉ vậy thôi! Nó lại gặp anh.. ** Thứ ba.. nó đạp xe, đi muộn hơn. Vậy là đồng nghĩa với việc không gặp anh. Uh. Không gặp cũng tốt.. bởi nó muốn quên anh mà.. uh.. không gặp cũng tốt.. ** Thứ tư.. Mặc dù còn cách một khoảng, nhưng nó đã thấy anh. Uh. Bởi anh rất cao mà, sao có thể khó nhìn thấy được. Khẽ thở dài, nó bước qua anh nhanh hết sức có thể, đi ngược lại cái dòng người đông đúc đang trở về nhà.. Bước qua anh, và nó mỉm cười. Gió thổi.. nhẹ nhàng và mát lạnh. Anh.. nó sẽ quên được, một cách bình thản và từ tốn. Bởi nó biết nó chưa thích, nên càng chẳng phải yêu. Chỉ là sự chú ý lạ kì mà thôi.. phải.. Chỉ vậy thôi. Nhạc vẫn vang lên nhịp nhàng bên tai .. chân vẫn bước đi.. chiếc mũ thân quen vẫn sụp xuống đôi mắt … phải rồi… nó vẫn là nó. Khẽ nhíu mày khi cái chân đau lâu khỏi một cách bất thường.. nó ngản ngẩm khi nghĩ đến vụ rạn xương. Không ngờ cú ngã chẳng mấy nặng nề lại khiến chân nó yếu ớt và đau dai dẳng như vậy… nản nản. Tiết thể dục, nó suýt khóc thét lên khi .. nhảy một phát, và cái chân đau nhói lên dữ dội. Ngồi sụp xuống ôm chân, nhăn nhó nhìn lũ còn lại nhảy, và rồi nhăn nhó tập 2 khi ông thầy chẳng biết gì bắt nó đứng dậy… Giáo dục công dân.. gia đình và cộng đồng. Nó đã phải kìm nén một tiếng cười phá lên chua xót khi nghe cô giảng: “Các con đều được sống trong một gia đình êm ấm hạnh phúc”.. nó thậm chí còn chẳng có 1 gia đình đúng nghĩa.. nực cười. NGhĩ đến 1 người khác, có gia đình, nhưng không êm ấm như cô nói.. nó lại một lần nữa phải kìm nén tiếng cười khẩy của mình lại… “Gia đình êm ấm”.. nó chỉ mong được đến chữ “gia đình” mà thôi … Nhưng cũng vì lí do dẫn đến cái mong muốn ấy.. mà nó là gió.. một cơn gió tự do và cô độc … ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
11-04-2009, 20:08 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Thứ 5… nó ì ạch đạp xe đến trường, sau khi khổ sở cố gắng dậy sau vài hồi chuông gọi nó tỉnh khỏi giấc mộng mà nó chẳng thể nhớ rõ. Gió lướt qua nó.. nhẹ nhàng và mát lạnh.. cái mát lạnh của một buổi sáng kì lạ. Từng giọt mưa li ti bay bay trong không trung.. để rồi dừng lại khi chạm vào vai áo nó… mưa nhỏ.. nhưng lạnh..
Nó đạp từ từ thôi, chẳng cần phải đến sớm, chỉ cần đủ để nó có thể nhét đầy cái bụng đói đang réo ầm ầm. Vậy mà cuối cùng, sau một hồi đạp xe trong khi chiếc mũ thân thương vẫn sụp xuống, và tiếng nhạc vẫn rộn ràng bên tai .. nó là 1 trong 2 đứa đến sớm nhất.. thật đáng chán. Đứng dưới trời khi những hạt mưa vẫn bay bay đâu đó… nó gặm chiếc bánh mì trong khi đợi bác chủ nhà đến mở cửa. Lạnh .. không lạnh… nóng.. chẳng nóng.. cái làn không khí dễ chịu một cách… kì lạ.. Bước vào lớp, nó ngán ngẩm khi nhìn bọn muỗi bay vù vù và cười toe từ chối khi một đứa khăng khăng đòi nó đi bụp muỗi … chiếc bánh còn trên tay thì đời nào nó chịu hoạt động gì để mà tốn kcal. Giờ học kết thúc.. nó với con bạn đi ăn ở cái quán quen thuộc gần trường.. chẳng đứa nào nói câu gì nhiều, chỉ có tiếng bọn bàn khác trò chuyện rôm rả… uh… cũng được. Đôi khi nó chỉ cần có 1 người bạn ngồi cạnh mà thôi, không cần nói gì nhiều… cái headphone lại chăm chỉ phát ra tiếng nhạc rộn rã… Hai đứa bọn nó vào trường sau hồi trống tan học của khối sáng. Nó khẽ đưa mắt nhìn quanh .. tìm kiếm một ai đó, để rồi khi được nửa chừng, nó lại cắm cúi đi.. không tìm nữa.. cứ kệ thôi.. gió thổi qua.. nó mỉm cười… Hít một hơi dài, nó gọi con bạn rồi hai đứa tán chuyện vui vẻ.. uh.. chỉ cần vậy thôi.. bởi đến lúc quên anh rồi… ** Thứ 6.. nó lững thững đi trên con đường quen thuộc từ cái bến xe bus tới trường. Nhạc cứ vang mãi trên con đường của riêng nó, khi mắt nó lướt qua mọi vật trên con đường ấy.. Chiếc mũ đen trắng vẫn sụp xuống… che đi một phần đôi mắt nó.. và vẫn để che đi một phần con người nó, khiến nó tự tin hơn, lạnh lùng hơn… phải.. luôn luôn là vậy.. Mưa nhẹ rơi… nó khẽ cười khi làn gió đưa từng hạt mưa nhỏ bé bay về một nơi nào xa thẳm… Bước vào lớp.. nó mỉm cười khi cơn mưa nhẹ nhàng vừa rồi ngày một to hơn… để rồi .. rào rào.. mưa tới thật sự, xua đi mệt nhọc, xoá đi những hạt bụi lảng vảng trong không trung, trả lại cho nó một không gian thoáng đãng đến thích thú.. Ngồi trên mấy cái bàn đầu với bọn bạn, nó nhìn ra cửa sổ, ngắm những giọt mưa to nặng rơi xuống sân trường, mỉm cười thích thú khi thấy những đứa học trò về muộn chật vật với áo mưa, chống lại cái ướt át ngoài đó.. Nó muốn đưa tay ra, hứng lấy từng giọt mưa lạnh ấy, đáng tiếc là vị trí lớp nó chẳng hề thuận lợi cho việc làm vô nghĩa ấy. Và nó vẫn chỉ ngồi đó, và ngắm nhìn những gì đang diễn ra bên ngoài.. trái tim nó đập.. nhịp nhàng, chậm rãi.. hoàn toàn bình thản.. Tối.. nó bước đi trên con ngõ rộng nhà nó.. gió lại nổi lên, mạnh và mát lạnh.. nó cười. Hít thở từng hơi vui vẻ, nó chậm rãi đi … trong cái không gian chỉ có nó và gió.. nơi mà mọi người đã yên vị trong ngôi nhà của họ, khi mọi thứ chỉ được nhìn qua ánh sáng mờ ảo từ ánh đèn trong những ngôi nhà ấy… nó được là chính nó.. trong cái phút giây ngắn ngủi ấy… cơn gió khoáng đạt lại trở về bên nó.. mỉm cười và cuốn theo từng bước chân nó… 11/4, sinh nhật Huy Happy birthday nhé, my friend ^^ ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
13-04-2009, 22:59 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
" Cười lên nào >.< .. Mày cười được .. mày cười được ... " - cái suy nghĩ lâu nay bám lấy nó... Nghĩ như vậy, để rồi sau đó, nụ cười cứ hiển hiện như chưa bao giờ nó buồn đau .. cười như thế, để rồi ngồi một mình lặng thing lắng nghe trái tim phản đối... kệ... mặc kệ..
Phải rồi! Cái suy nghĩ đã bám theo nó bao nhiêu lâu .. và giờ tạm thời rời xa nó. Dạo này nó không muốn mỉm cười giả tạo nữa. Nó cười.. nụ cười thật sự.. bởi nó muốn quên đi quá khứ, bởi nó muốn bản thân đủ mạnh mẽ để đương đầu với những gì đang diễn ra trong cuộc sống hiện tại. Nó cười.. nụ cười thật sự... bởi nó được ở bên gia đình và bạn bè nó ... Chậc.. 2 tuần rồi thì phải.. hình như thế.. nó chưa gặp bố.. quen rồi. Nhưng đôi lúc nó ước có bố bên cạnh, ước được ôm lấy con người vững chãi và ấm áp của bố.. để nó thấy bình yên hơn... Ở bên mẹ.. nó vui, bởi mẹ là người nó yêu thương nhất cuộc đời này, ôm mẹ, nó thấy ấm áp... nhưng lại thấy mình nhỏ bé và yếu đuối hơn nhiều quá.. Khẽ cười.. Nhớ lần nó bị tai nạn 4 năm trước, lúc trên đường tay bầm dập thì chẳng khóc lóc gì, chỉ hơi nhăn nhó nhìn vệt xước dài, sâu trên tay, rồi lững thững cùng đứa bạn dắt xe về nhà.. Nhưng chẳng hiểu sao, vừa thấy mẹ, dũng khí của nó biến đâu hết. Nước mắt ùa ra.. nó khóc, và thấy bất lực trước thử thách khi đối diện với mẹ. Nó đã quen được nhận sự đùm bọc và trở che ấy.. từ 16 năm nay rồi... Bố... nó... chẳng biết. Đau.. nó chắc rằng nó sẽ không khóc khi đối diện với bố lúc ấy, bởi bố là một trong những nguyên do khiến nó cố gắng mạnh mẽ và lạnh lùng... uh... bố... nó.. ít được cảm nhận sự trở che của bố.. ít hơn nhiều so với mẹ.. 6 năm rồi... Nhưng đôi khi, nó yên tâm khi có bố ở bên... tâm hồn nó bình thản.. chỉ vậy thôi.. Nụ cười nó đang cười... vu vơ, nhưng không phải vô chủ đích như trước... vu vơ.. nhưng lại là hình ảnh mơ hồ của cái gọi là "Hạnh phúc"... và rồi cái vu vơ ấy sẽ rực nắng.. khi niềm vui của nó ... mãi không bao giờ rời xa nó... ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
14-04-2009, 09:30 | |
Senior Member
Join Date: 20-07-2008
Posts: 251
KL$:
1.007
Awarded 21 time(s) Sent 33 thank(s) Received 42 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (1990-1993)
|
Hối hả và dồn dập,đó là mưa,là cô nàng Hà Nội đỏng đảnh thất thường đang chơi vãn khúc mùa xuân
4 giờ sáng,thức dạy vì mưa....bỗng muốn chia sẻ cùng ai cảm xúc đẻ rồi sau đó thiếp đi trong bản nhạc mưa bát tận của nhưng cung trầm......xoáy vào đáy tâm tư là những nỗi buồn miên man bất tận,trong không gian lạnh lẽo,nó cuộn tròn trong chăn cố quên đi những cảm xúc hõn độn........nó thiếp đi trong muôn vàn cảm xúc "Cây,đá không buồn cũng chẳng đau" Sau cảm giác hơn phơn mấy hôm là một cảm giác hụt hẫng khó tả....... ------------------------------ Tôi len vào vùng ký ức xa xôi.......Mong tìm lại những gì thân quen nhất......Không ........!Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc.....Tôi lại về với tất bật bon chen..... |
15-04-2009, 19:23 | ||
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Nó gọi điện cho con em.. như bao ngày khác, nó ngồi, và kể cho con em họ thân thiết kém nó 2 tuổi về những gì diễn ra ở trường lớp nó.. Rồi đột ngột, nó hỏi một câu .. và cũng đột ngột không kém, con em nó trả lời.. nó khẽ cười.
Em nó nói đôi lúc nó ngu ngơ… uh.. cười. Chắc vậy! Dù rằng cái “mĩ danh” “cô ngốc” hay đại loại thế vốn chẳng hề hợp với nó. Nhưng nó thừa nhận.. rằng đôi lúc, chỉ đôi lúc thôi, khi đang mải suy nghĩ gì đó, nó quên đi hiện tại, để rồi mang khuôn mặt ngố ngố nhìn lại người đối diện.. và đôi lúc, nó cố tình như vậy.. để khiến trái tim mình tự do đập, để quên đi mọi sự việc đang diễn ra xung quanh nó, khiến nó buồn… giả ngu ngốc.. để trở thành một kẻ không biết tới hiện tại.. chà.. đôi lúc.. chỉ đôi lúc thôi. Bởi rốt cuộc, cái mĩ từ “cô ngốc” .. vẫn chẳng hợp với nó tẹo nào. Gió thổi.. nó mệt mỏi.. chuỗi ngày mệt mỏi.. kiệt sức.. ** Thứ 4.. nó đạp xe tới trường dưới cái nắng gay gắt của ông mặt trời. Dù gió vẫn.. vù vù bên cạnh, nhưng nó chẳng thể kìm lại cái suy nghĩ đại loại như “Ông trời ơi! Mát dùm cho con nhờ”. Đến gần trường, nó bất giác liếc nhìn sang bên kia đường, phía nó vẫn thường đi khi đi bộ. Và cái dáng người quen thuộc lại ở đó.. chậm rãi đi. Nó nhìn.. và không chắc anh nó nhìn lại nó hay không. Chỉ thấy người ấy chợt quay đi, và rồi cúi mặt xuống đất. Khẽ cười… gió lại thổi. Nó nên vui hay nên buồn nhỉ?? Chẳng biết.. và nó cũng chẳng cần phải biết. 5 tiết học trôi qua khi cái ý nghĩ về anh cứ thoáng đến rồi lại thoáng đi trong chốc lát ngắn ngủi. Nó chỉ mỉm cười… được rồi… 5 tiết học trôi qua.. vui cũng có vui, chán cũng có chán,… cuối cùng vẫn chỉ kết luận lại 1 câu duy nhất: Bình thường. Uể oải đạp xe về nhà, nó thích thú khi cái nắng bớt gay gắt hơn, khi gió lạnh mát hơn, và nó.. tự do hơn.. Uể oải đạp khi tiếng nhạc vẫn chậm rãi vang lên bên tai nó.. “I Cry”.. Chiếc mũ quen thuộc vẫn luôn ở vị trí nó cần phải ở.. và nụ cười.. chẳng thấy xuất hiện trên khuôn mặt nó. Đạp xe trong ngõ nhà mình.. nó thích thú với cái ý tưởng ấy. Ngõ nhà nó rộng, có cây cối xung quanh… Nó vẫn nhớ rõ cái cảm giác khi đi trong con ngõ ấy vào giữa trưa, khi bên ngoài nắng chiếu chói chang và nóng nực, thì trong ngõ, nắng chỉ còn là những tia sáng hiền lành và dịu ấm. Gió thổi mát lạnh đánh thức mọi giác quan đang trì trệ… Khẽ cười.. Nó vẫn thích gió… bởi nó là gió… Anh… là cơn gió của ký ức… phải.. chỉ của ký ức thôi.. Gió ký ức.. cũng quan trọng. Nó hiểu vậy. Bởi đơn giản.. con người.. không thể là một con người đúng nghĩa.. khi mất đi những ký ức của bản thân.. và một cơn gió như nó.. cũng như vậy. Quote:
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
|
15-04-2009, 19:51 | |
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Hẵng còn say nắng lắm , kệ, chuyện gì cũng có cái kết của nó, tớ sẽ ngồi xem.
Còn về em cậu, tớ mừng là nó lại "so good" rồi. To Fong: Thik dùng chữ màu bạc lắm à ------------------------------ The Truth is Written in Blood
|
15-04-2009, 20:06 | ||
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Quote:
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
|
18-04-2009, 19:19 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
thứ năm ... Đạp xe trên đường phố đông đúc để trở về nhà, đôi mắt trước đó còn díp lại buồn ngủ sau mấy ca học dồn dập, giờ đã lấy lại được chút tỉnh táo. Nhận ra mình quên chiếc mũ trong balo, nó chợt thấy thích thú cái cảm giác thiếu mất vật ngăn cách bản thân với bên ngoài.
Bầu trời khoáng đạt, rộng mở phía trên nó. Lâu lắm rồi nó mới cảm nhận lại sự rộng lớn của thế giới xung quanh… khi mà nó luôn đội mũ lúc ra ngoài, để rồi chính chiếc mũ khiến nó tự tin và bình tĩnh hơn, lại làm nó quên mất khung trời đêm tuyệt diệu ấy… khẽ cười. Gió luồn qua dòng người đông đúc, cuốn lấy từng bánh xe đang lăn nhịp nhàng, và rồi cười vu vơ, đu mình tận hưởng không gian phía trên. Nó chợt ước mình được như cơn gió ấy.. tự do và không hề lo nghĩ. Một thoáng trôi qua, chợt nhớ tới cơn gió của ký ức… hôm nay nó không gặp anh….. uh….. vậy cũng tốt. Bất giác mỉm cười khi nhớ đến trưa hôm nay khi đợi 2 đứa bạn mua nước, nó đã nhìn những học sinh tan học thật kỹ, như để tìm kiếm ai nó. Rồi đành ngậm ngùi, hay chính xác hơn,… không xác định cảm xúc… đi vào lớp. Chị nó nói nhìn thấy nó lúc ấy… nhưng nó không thấy chị. Có lẽ anh.. cũng vậy chăng?? Nó không nhìn ra trong cái dòng người đông đúc ấy.. Thôi mặc kệ… kệ đi…… nó mệt mỏi rồi… kiệt sức rồi….. một giấc ngủ bình yên là điều duy nhất nó muốn lúc này….. ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
23-04-2009, 21:03 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Chậc… thứ hai… nó lững thững đi trên con đường quen thuộc.. và rồi thấp thoáng, nó lại thấy anh… nó vẫn bình thản đi, như thể chẳng có gì cần chú ý, và sự thật đúng là vậy. Khẽ cười…
Cơn gió lạnh mát buổi đêm lùa qua cái cửa kính, hay nhựa gì đó, của xe bus… bất giác thích thú khi đã chọn cái ghế gần cửa, một mình, và nhìn ngắm bên ngoài qua hơi gió… Mệt mỏi nhưng lại thanh thản… kì lạ…. Nó ốm… mệt nhoài đến kiệt sức… mang máng nhớ mình đã ngây ngây sốt, để rồi mặc kệ cho cơn sốt trôi qua… kệ thôi ** Thứ ba… nó chẳng biết thế nào nữa… Hình như cái lịch trình gặp anh gần đây luôn theo một thời gian biểu: 2-4-6. Và như vậy, lẽ dĩ nhiên là nó chẳng thể nhìn thấy dáng người quen thuộc kia vào một ngày lẻ lù lù như vậy… Và nó vẫn bất giác liếc nhìn những học sinh đang đi ngược chiều… Ho và ho… Sụt sịt và sụt sịt… nó vẫn ốm.. Cái đầu vẫn bay bay đâu đó trên ngọn cây, có khi xa hơn là lên vài tầng mây đầu của tầng bình lưu….. ** Thứ tư… nó phì cười khi thấy anh…… Trường nó kiểm tra đồng phục, bắt mặc quần ĐÚNG-QUI-CHẾ… Hàng loạt vị đã vinh dự bước lên bục giảng và rồi cúi gằm mặt xuống đất nghe giảng giải, bla bl abla. Và cái hình ảnh của anh khiến nó cười… buồn cười thật… một khẳng định chắc chắn cho việc khối sáng cũng bị cảnh báo sát sao đồng phục tương tự khối chiều. Nó quen nhìn anh với cái quần KHÔNG-ĐƯỢC-ĐÚNG-QUI-CHẾ cho lắm ( mặc dù trước đây nhà trường vẫn chấp nhận ), để rồi giờ nhìn anh trong cái quần rộng thùng thình một cách… hơi quá đáng… nó không nhịn được cười, toe toét đi qua. À không! Có kiềm chế một chút khi tới gần.. hy vọng không ai thấy… hjk… Mệt… chán nản. Nó vẫn chưa khỏi hẳn ốm… Tự dưng thấy tội nghiệp con em mình phải chịu đựng sự khó chịu ngớ ngẩn này mấy hôm trước… và giờ thấy tội nghiệp chị nó – là mình…. ** Thứ năm… nó dậy muộn… chính xác là nó đặt chuông để rồi tắt chuông và không thể ngồi dậy được sau một buổi tối thức đêm kiên nhẫn học bài cùng bài ca tâm sự của bà chị… buồn ngủ. Nó muốn bùng luôn ca học này.. nhưng… kết cục có thể xảy đến làm nó ngán tới tận cổ. Ì ạch.. sau một hồi quyết tâm… một vài sự trợ giúp… nó dậy được… và đạp xe đến trường khi mắt vẫn còn vương vấn muốn khép lại lần nữa… Hai ca học kết thúc.. không vui… cũng chả buồn. Nó với con bạn ngồi trong sân trường chờ khối sáng tan… nhìn những học sinh đang lần lượt ra về… nó chợt mong thấy ai đó… thằng bạn thân chẳng hạn, để nó có thể xông đến bóp cổ thằng bé xả cơn stress kì cục chiếm giữ nó hai ngày nay… lạy phật… và nó chẳng thể phủ nhận là muốn thấy anh. Nhìn thật kĩ từng học sinh đi ra, nó tin chắc mình có thể nhận ra ngay dù chỉ là thoáng qua thôi, dáng người cao quen thuộc, hay dáng vẻ buồn cười của đứa bạn… và nó chẳng thấy ai… thoáng thất vọng.. để rồi hy vọng… Cái qui luật 2-4-6 chẳng thấy thay đổi gì… cười … ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
24-04-2009, 22:51 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Khẽ cười.... Vẫn theo cái qui luật 2-4-6 ấy.. vẫn vậy... như một bánh xe lăn tròn đều đặn trên con đường kì lạ.. Cái qui luật đang từng chút một rời khỏi quĩ đạo của nó… và tất nhiên khi nó hoàn toàn lệch hướng là khi nó không bao giờ gặp lại anh nữa…
Có thể sẽ gặp ở đâu đó vào một ngày nào đó trong tương lai xa xôi… chỉ biết rằng kết thúc năm học… nó sẽ từ giã dáng người quen thuộc ấy. Ôi! Nó chẳng quan tâm! - Một điệp khúc nó tự nhủ với chính bản thân mình. Dù sau này có gặp lại đi chăng nữa, nó không chắc mình có nhận ra anh không khi thời gian có thể xoá đi nhiều thứ… và nó vốn chẳng phải một đứa có trí nhớ trơn tru gì, đặc biệt là : nhớ mặt người… Haizzzzz… Khẳng định chắc chắn hơn khi nó mất 1 tuần để nhớ mặt mấy đứa bạn quanh nó hồi đầu năm… thê thảm …….. Tối … nó đi học thêm, vẫn ở ngôi trường thân quen, có điều phòng học khác, bạn học khác mà thôi… Chậm rãi đi trên con đường tối vắng vẻ… nó thích thế… cái không gian yên tĩnh chỉ có tiếng bước chân nó đi hoà cùng nhịp điệu nhẹ nhàng phát ra từ cái headphone… nó thích thế. Nhìn những bóng cây lặng im đến lạ lùng trong không gian chẳng có gió.. nó chợt thấy trống trải.. không có gió… mọi vật im lìm … trống trải đến hiu quạnh…. Nó vừa thích, vừa không thích. Cái ý tưởng lẻ loi giữa những vật vô tri khiến nó chán nản, nhưng đồng thời lại khẽ reo lên phấn khích trong lòng bởi cái tính tò mò kì cục muôn thuở hối thúc nó lại gần những vật vô tri ấy, lại gần và nhìn thật kĩ chúng…. Rùng mình… nó chợt nhận ra… dù không có gió… cây cối vẫn chẳng hề im lặng… ước ao một cơn gió thổi đến trong không khí nóng bực oi ả của ngày hè, nó vẫn chậm rãi đi, chẳng quan tâm đến vài người đang đi ngược chiều nó… bước chân nó cứ đều đặn, nhịp nhàng… y như cái bánh xe kia lăn tròn trên con đường dần nhỏ lại…… ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
24-04-2009, 23:13 | |
Senior Member
Join Date: 20-07-2008
Posts: 251
KL$:
1.007
Awarded 21 time(s) Sent 33 thank(s) Received 42 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (1990-1993)
|
Nó cùng đưa bạn đạp xe về sau một ca học mà thằng bạn nó đã trốn.Nó không tán thành với cái cách học của thằng bạn,bỏ học đẻ chơi bóng,bỗng thấy lạng phí thời gian và tiền bạc.....
Tuột xích,một thoáng vô tình hay cố ý,nó rẽ vào 1 sân chơi của tập thể,cái nơi mà hồi bé nó và đám bạn vẫn gọi thân thưong là bãi chấy,một khu vui chơi của tre con,một phần kí ức của tuổi thơ,nhưng hồi ức đẹp vu vơ vu vơ...... Tú,thằng bạn ở cùng câu lạc bộ với nó.Nó chưa bao giờ có cảm tình với Tú nhưng cũng chưa bao giờ cảm thấty ghét Tú.Một thoáng vô tình nó gặp thằng bạn trên phố,gợi chút chuyện về Kec,bỗng thấy buồn buồn,môth phần kỉ niệm,bỗng thấy sao ghét Tú đén vậy.... KEC.....Cũng đã hơn một tháng rồi nó không đến sinh hoạt clb,một phần vì lịch học hay bị đảy loeen sớm,một phần vì lịch nghie của KEc còn lại đa phần là nó không muốn đén....Những ngừoi nó quý lần lượt ra đi ra đi,anh Quân,chị Vân Anh,TRúc Anh,chị hằng,chị Trang,cả lớn cả bé,Đạt và ai đó nữa....Kỉ niệm vui nhất của nó ở đây và những nỗi buồn của nó cũng từ đo mà ra....Nó sợ,sợ những kỉ niệm của nó,sợ phải đối mặt với kí ức của riêng nó,só sợ,sợ và sợ....... ------------------------------ Tôi len vào vùng ký ức xa xôi.......Mong tìm lại những gì thân quen nhất......Không ........!Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc.....Tôi lại về với tất bật bon chen..... |
25-04-2009, 19:39 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Cười… qui luật vẫn là qui luật… bánh xe vẫn chẳng rời khỏi con đường mòn nhỏ bé…
Một ngày học … chẳng học hành gì nhưng lại khiến nó mệt mỏi. Tiết 1: Lý. Cô đi có việc, và lẽ không dĩ nhiên cho lắm là có cô khác vào trông: cô Tin – tương đương với việc chẳng có gì khác với không có cô. Lớp nó ồn như cái chợ vỡ, mỗi đứa một trò, từng nhóm từng nhóm ngồi túm tụm với nhau hát hò, bàn bạc, bla bla bla. Và tất nhiên, nó ngồi nói chuyện với những đứa có tiềm năng khiến nó vui vẻ, cùng hy vọng nực cười là sẽ có thêm vài đứa góp vui, để rồi thất vọng là chẳng có đứa nào nữa. … à không… có vài đứa đến, rồi lại kéo nhau đi với cái lời bài hát ngớ ngẩn của bọn nó… Thôi kệ. Ngồi nói chuyện với mấy đứa kia cũng được rồi. Giờ học trôi qua lặng lẽ… thậm chí nó còn chẳng để ý trống đã đánh… Tiết 2+3: Sinh vs Công nghệ. Quả thật là giờ của chơi và chơi. Bọn nó nhận bài học kỳ của 2 môn, nghe, tổng kết điểm, rồi lại ngồi nói chuyện…. Chán nản. Mắt nó bắt đầu díp lại… buồn ngủ. Thỉnh thoảng ngó nghiêng xem có chuyện gì vui.. rồi trạng thái ngái ngủ lại như cũ….. Tiết 4: Thể dục… thi học kỳ. Chẹp. Nó với con bạn rủ nhau chạy trước để ngồi chơi, và rồi khi chạy được 3-4 bước, cái chân ngớ ngẩn của nó bắt đầu lên tiếng phản đối: đau. Nó chả hiểu sao chân nó lâu khỏi như vậy, và cũng chẳng có thời gian ngồi phân định. Nó chạy trong tình trạng đau điếng, có cảm giác như vừa chạy vừa nhảy lò cò về đích… may mắn… nó vẫn được 10… Haiz Buổi tối… nó khẽ cười khi cơn gió lại thổi qua sau bao ngày nóng nực. Gió khiến nó thanh thản hơn, đồng thời cũng khiến đôi mắt nặng nề cụp xuống một cách bất đắc dĩ… Và giờ đây, ngồi trước màn hình máy tính gõ lạch cạch word.. nó tự nhủ: không hiểu mai sẽ đi học kiểu gì.. ôi… học buổi sáng… cực hình. Lớp 12… nó nghi mình sẽ đi muộn thường xuyên mất… Nản. @ Douno: Hự hự. Bi h chị mới bik em đã từng trong KEC ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
26-04-2009, 21:55 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Một ai đó đã từng hỏi nó: “nếu có 1 điều ước, mày sẽ làm gì?” – câu hỏi nó đã đem đi hỏi bao người khác, và cuối cùng cũng chỉ có 1 đáp án duy nhất.
Nó sẽ trả lời: ước mỗi ngày có 10 điều ước… nếu như “không-được-ước-thêm-điều-ước” là quy định vốn có của câu hỏi kì lạ kia… cười… vậy thì nó chỉ có 1 điều ước thiết tha nhất thôi. Một điều ước chẳng phải ai cũng hiểu được… và có lẽ, khi ước rồi, nó sẽ phải hối tiếc rất nhiều. Nó từ chối trả lời câu hỏi ấy, chỉ bằng một câu nói: “Tao có nhiều ước mơ lắm, không chọn được”… cuối cùng cũng là để nó không phải hối tiếc khi thốt lên lời ước không bao giờ thành hiện thực kia. Quá khứ vẫn mãi mải miết bám đuổi nó… trái tim lạnh tanh… nó chán khóc lóc, ghét yếu đuối… hai điều khiến nó sẽ không thể trụ vững với cuộc sống hiện tại. Cười… Nó hạnh phúc à? Uh… nó có hạnh phúc, với niềm vui riêng của nó, với cái thầm lặng nhìn những người mình yêu thương khoẻ mạnh và vui vẻ… Nó bất hạnh à? Uh.. nó có bất hạnh, với những ký ức đau buồn không bao giờ quên được, với những điều trớ trêu trong cuộc sống hiện tại… Mặc kệ…. mệt mỏi …. Điều ước của nó… mãi chỉ là 1 giấc mơ mà thôi. Dù có ước, cũng chẳng thể thành hiện thực, và nếu có thành hiện thực, thì sẽ chỉ làm người khác đau khổ thôi… đau nỗi đau nó từng phải chịu.. thậm chí có người còn mãi biến mất, không vướng vân để mà cảm nhận nỗi đau ấy.. Nước mắt chảy ngược vào tim. Buồn cười là … có người luôn nói nó ích kỉ. Lần đầu tiên nghe, nó đã đau khủng khiếp, hụt hẫng… vậy là mọi việc nó cố gắng trong thầm lặng.. vì người ấy, chẳng được ai cảm nhận và thấu hiểu. Nó vẫn là kẻ ích kỉ… cười. Lần thứ hai, rồi thứ ba… nó cảm thấy cái “ích kỉ” kia sao mà mơ hồ đến thế… Rốt cuộc nó là thế nào đây?? Nỗ lực, lo lắng…. dù thế nào vẫn chỉ là kẻ ích kỉ.. vậy thì nó chẳng muốn cố gắng nữa. Người ấy có hiểu những gì nó đang ước ao mà không dám nói không? Có hiểu những gì nó chịu không?? Hiểu thì có đấy, nhưng chỉ là một phần nhỏ bé trong bao cảm xúc hỗn độn của nó… Nhạc vẫn đang vang trên tai nó.. giai điệu buồn… nó mặc kệ.. chẳng cảm nhận, chẳng gì cả. Nó vẫn chỉ vu vơ với những suy nghĩ và nỗ lực của bản thân. Vì ai?? Có ai hiểu không?? Không…. Đáp án câu hỏi ấy… mãi chỉ là một điều không bao giờ nó được phép đụng tới…………………….. ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
27-04-2009, 09:20 | |
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Cậu à, tớ chả giỏi việc gì, nhất là chuyện an ủi người khác, nhưng có 1 điều tớ chắc chắn, đó là người ấy rất yêu thương cậu. Ai cũng thế, sẽ có lúc buột miệng (hay cố ý cũng được) nói những điều làm người khác giận. Hãy để nó qua đi theo dòng chảy của thời gian. Hơn hết, cậu vẫn có tình thương...
Tớ biết vứt bỏ đi quá khứ của mình là rất khó, nhưng ko phải là "vút" đi tất cả. Gác nó lại 1 góc trong tâm hồn, 1 góc nào đó mà ta không tìm thấy... Điều này chắc cậu làm được nhỉ ? ------------------------------ The Truth is Written in Blood
|
28-04-2009, 10:22 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Cái quy luật 2-4-6 lần đầu tiên bị phá bỏ sau bao ngày trời, vào hôm nay: 27/4 – sinh nhật Nhị đệ tử của nó. Haizzzz… Nó không gặp cơn gió ký ức kia, và sự thiếu vắng này sẽ còn tiếp diễn trong 2 tuần tới. Khẽ cười… Gió đang vây quanh nó..
Chẳng phải cơn gió tự do tung tăng bay nhảy bên ngoài, mà là gió từ cái quạt trần đang quay tứ tung bên trên. Hay nói ngắn gọn hơn: gió nhân tạo… Thở dài.. Với tay lấy cái điện thoại yêu dấu, nó bật bài “Because of you” của Kelly Clarkson - một bài hát buồn mà lâu rồi nó mới nghe lại. Một cái nhói đau khẽ lên tiếng trong tim, rồi lại lập tức hoà vào tiếng nhạc chậm rãi, để yên cho trái tim nó một phút thanh thản….. Because of you I never stray too far from the sidewalk Because of you I learned to play on the safe side so I don't get hurt Because of you I tried my hardest just to forget everything Because of you I don't know how to let anyone else in Because of you I'm ashamed of my life because it's empty Because of you I am afraid Because of you……… Lời bài hát… nó chưa từng yêu ai theo đúng nghĩ của sgk GDCD 10 đã dạy, nhưng nó vẫn có thể cảm nhận được cái sâu sắc lạ kì của thứ tình cảm thiêng liêng ấy. Một thoáng… nó tự hỏi người khiến nó “yêu” sẽ như thế nào… Gió ký ức ư?? Không đâu.. nó nghĩ vậy… trừ khi nó gặp lại anh vào lúc nào đó, ở một nơi nào đó, trong tương lai… Biết đâu đấy.. lại khẽ cwif… Thứ tình cảm kì lạ mà lại thân thuộc. Nó chẳng thể hiểu hết được… Bởi nó.. vẫn chỉ là một cơn gió vô tình mà thôi.. Gió vẫn vây lấy nó… cơn gió chẳng được tự do… cơn gió chẳng được cảm nhận và hy vọng…. Gió.. trong tiếng Anh là “wind”, tiếng Nhật là “Kaze”, tiếng Pháp, theo như ai đó nói, là “vent”… Dù ở ngôn ngữ nào, gió vẫn khiến con người cảm thấy khoáng đạt và thanh thản khi thốt lên bằng lời.. Sang ngày mới..0h00p.. nó vẫn là gió… còn anh.. có còn là cơn gió ký ức không?? @Huy: chú thích là người ấy cố tình nói, và cứ tức là lôi ra nói... gác lại ký ức trong 1 góc... với tớ là khó. Đầu óc tớ nó vốn lung tung không sắp xếp theo thứ tự gì cả, nên muốn tìm kiếm gì là phải lục tung tất cả lên.. và như thế ký ức vẫn chẳng thế vứt đi dễ dàng... nản ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
29-04-2009, 11:40 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Tell me why - Declan Galbraith.. hay vật vã :X:X:X:X:X
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=hx8WUJL3dG ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
30-04-2009, 14:07 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Khẽ cười…….
Nó đi ăn với con bạn thân.. hai đứa vui vẻ trò chuyện, vui vẻ ăn uống… chẳng để ý ngoài trời mưa đang dần nặng hạt. Hai đứa nhăn nhó khi mưa lạnh buốt rơi xuống… nó chẳng muốn mặc áo mưa, nhưng cũng đành lồng lên người cái áo ni-lon ấy… gió… lạnh … nó khẽ cười.. con bạn nó kêu la lạnh giá.. nó vẫn chỉ khẽ cười.. nó không thấy gió lạnh. Chỉ có mưa lạnh mà thôi… Đèo con bạn về gần nhà, nó lại phải vòng lại với trọng trách mẹ giao: đi chợ… nản. Cởi bỏ cái áo mưa vướng víu, nó mặc kệ mưa đang khiến nó run… mặc kệ từng giọt mưa đang làm ướt tóc, ướt áo nó… mặc kệ. Lâu rồi nó không đi dưới mưa… cơn mưa lạnh buốt… lâu rồi nó không đi dưới cơn mưa ấy. Một cảm giác kì lạ. Mưa càng ngày càng nặng hạt, càng ngày càng lạnh giá.. nó vẫn bình thản đạp xe… không nhận ra tay áo nó đã ướt nhẹp… Nhăn nhó nhìn xuống khi đứng trước cửa nhà, nó thấy quần áo nó chi chít những dấu tròn của nước mưa, khi thấy cánh tay nó ướt đẫm… nó chẳng còn thấy lạnh nữa.. Nó nhanh chóng bước vào nhà, lên tầng, rồi ngồi xem phim với bà chị… bộ phim nó thích từ rất lâu rồi.. một bộ phim khiến nó… uhm.. nó không biết.. chỉ là một cảm giác là lạ.. chợt ước mình được như nhân vật trong bộ phim ấy.. được phiêu lưu vào một thế giới lạ lùng, được biết rằng có ai đó.. vẫn luôn nhớ đến nó…… Khẽ cười….. Ngoài trời… mưa vẫn rơi… Và nó.. vẫn là cơn gió vô tình……. Thoáng thất vọng về một người, để rồi thở dài và nhẹ hẫng bay đi.. nó vẫn chỉ là cơn gió vô tình… ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
05-05-2009, 18:01 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Buồn chán... thảm hại... nó lại thất bại với cái môn hóa bất trị >"<Điên ruột.....
Đạp xe trên con đường đông đúc, tâm trí nó lơ lửng với mấy trang giấy viết hóa.. ôi... bài thi học kỳ của nó.. thảm rồi... Nó chẳng để ý đến xe cộ xung quanh, cứ đạp... đạp mãi.. rồi giật mình nhận ra mình đã gần về tới nhà.. Chợt ngạc nhiên khi không có vụ va chạm nào xảy ra... chán nản. Rẽ vào ngõ nhà nó, gió nổi lên mạnh mẽ.. mát lắm... mạnh lắm.. như xoáy vào từng con người thưa thớt đang đi trên đường ngõ .. nhưng chẳng thể xoa dịu cái thất vọng và lo lắng trong nó.. điểm của nó tụt hậu rồi... bực mình.. nó phải cái tạo môn hóa này thôi.. trong 1 mùa hè.. hy vọng nó thành công... hơn 1 tuần ko gặp ai đó... cười... chợt thấy tội nghiệp cho vị đó khi vẫn phải vật lộn với 5 tiết học ở trường vào buổi sáng.... chúc thi tốt nghiệp vs thi đại học đạt kết quả cao nhé... gió ký ức vs pà chị iu quí của tôi Quên.. mấy hôm nay nó ko gặp bọn bạn cũ.. haizzz... chợt thấy bik ơn bọn nó... rồi lại giận giận bọn nó.. chả hiểu vì sao... Thoy.. nài.. Hoàng Tuệ, tôi bik ông chả bao h rỗi hơi zo^ đây đọc, nhưng chúc ông thành công vs mấy bài thi của mình Poor u ... điểm lý của ông thảm thật đấy tôi thấy đáng ngại thay cho ông dù ông khăng khăng là nó ko ảnh hưởng gì... Trang naz... chúc ấy thi tốt và học toán siêu hơn nhiều nữa nhé ^^ Bò điên vẫn mãi chỉ là bò điên.. giờ tớ đã hiểu vì sao ấy mắc bệnh bò điên do prion gây ra đây mà.. Hữu Khánh mê bóng rổ ròy cố gắng tăng chiều cao thêm chút nữa đê chúc học tốt Văn Đức chìm nổi giữa những anh tài của Kim Liên hy vọng ấy ko lún bùn.. vừa bẩn mà còn dễ die chúc học tốt ^^ Trâm Anh.. chậc.. tớ ít gặp ấy, mà ấy chắc cũng chả bao h vào đây.. thôi.. cứ chúc ấy học hành tiến tới nhé ^^ Tú.. lâu ngày ko gặp dù học cùng trên 1 dãy lớp học Chúc học tốt Đinh Linh Ấy càng ngày càng cute nhở Chúc kì thi suôn sẻ nhé ^^ Còn ai nữa học cùng Kl ko nhỉ =.=....... chắc hết ròy... thôi thế thoy.. tâm trạng vừa đau vừa phởn... chúc mấy vị đáng quí của tớ như thế nhé ^^ Chúc toàn 9K may mắn quanh năm lun ^^ Chúc A6 học hành + mọi thứ thoải mái, vui vẻ nhé ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
07-05-2009, 12:49 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Nhẹ nhàng… gió thổi, xoay quanh nó như hy vọng xoá đi cái mệt mỏi thất vọng trong nó. Hoá vẫn là môn học nó dở nhất.. đến mức thậm tệ. Cơn gió mạnh lên.. mát l ạnh, mang hơi của buổi chiều tà, nhưng vẫn chẳng đủ sức khiến nó quên đi cái bài thi kia… chán nản.
Cái ê chề khiến nó quên rằng mình đang đạp xe trên con đường ngày một đông đúc. Nhịp nhàng… nhịp nhàng.. bánh xe quay.. Một cái giật mình, nó sực tỉnh, nhận ra đã tới gần nhà rồi.. chẳng nhếch môi cười nổi một cái nhỏ nhặt. Một thoáng, nó lại nhớ đến anh. Cuối năm học này, buổi học cuối cùng của năm lớp 10.. cũng là lúc nó nói lời tạm biệt cơn gió ký ức ấy.. lẽ dĩ nhiên là nói thầm trong lòng thôi. Và cuối cùng.. ký ức vẫn mãi chỉ là ký ức.. trở về với bản chất nguyên thuỷ của nó. Bất giác mỉm cười.. biết đâu đấy, khí trường tổ chức prom chẳng hạn.. nó sẽ lại gặp anh.. với tư cách là một học sinh đang học tại trường và một cựu học sinh.. uh.. có lẽ… nhưng lúc ấy, anh sẽ vẫn chỉ là một ký ức tạm quay về mà thôi. Nó sẽ vẫn im lặng.. khác với mấy đứa bạn nó.. vì thứ gọi là “cái tôi” to đùng của nó, hay vì nó muốn đóng trọn vai trò của một cơn gió vô tình? Nó sẽ vẫn im lặng… nhanh chóng đi ngang qua anh sau một thoáng vô tình.. mắt chạm mắt.. cười. Chợt nghĩ tới một kẻ khùng giống nó… cười… vẫn chẳng khác xưa là mấy… ** Mỉm cười.. gió vẫn thổi như thể chẳng có gì cản được. Người ta nói nhất thuỷ nhì hoả, còn theo nó, nhất phải là gió… Một cơn gió mạnh thật sự có thể chặn đứng dòng nước, một cơn gió mạnh thật sự có thể dập tắt ngọn lửa đang hừng hực cháy.. nhẹ mỉm cười Gió trong tư tưởng của nó.. mãi là no 1. Chợt vui vui.. nó thích thú cảm nhận làn gió mát lạnh khi đạp xe trên con đường quen thuộc. Nó đạp nhanh hơn binh thường nhiều, bởi khác với một đứa bạn đạp chậm lại vì sợ rét, nó muốn gió mạnh hơn, lạnh hơn nữa.. xoa dịu cái tâm hồn đang rực lửa của nó.. Chỉ có gió.. mới có thể xoa dịu gió… Nó đã từng thích lửa.. thích cái hiển hiện trước mắt mà chẳng bao giờ chạm vào được.. nhưng gió.. vẫn luôn là thứ nó thích nhất. ** Buồn cười khi thấy thằng bạn cũ nhảy tưng tưng đến chỗ bọn bạn lớp nó. Một thằng m80 mà nhảy tưng tưng với cái mẹt hớn ha hớn hở quả ko hổ danh là ở lớp 9K một em bé to xác. Nó nhìn thằng bạn… khẽ cười. Nhớ lớp…. Nó muốn ra chào, muốn nói chuyện, muốn cười đùa như bọn nó vẫn thường vui vẻ như hồi lớp 9. Nhưng .. có lẽ vì nó không muốn làm phiền thằng bạn khi nó đang ở giữa một lũ đông đúc lớp mới… thôi mặc kệ. Nó chỉ thích thú quan sát cái dáng chạy nhảy buồn cười của thằng bé đã từng chiến tranh bằng ghế với nó, để rồi quay đi với lời chúc trực thoát khỏi miệng… Gió… vẫn mãi là gió, chẳng bao giờ chịu ngừng lại.. cũng giống như một tình bạn thật sự.. không bao giờ có hồi kết…….. ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
09-05-2009, 16:48 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Thứ sáu… nó lại gặp anh theo đúng cái quy luật 2-4-6 kì cục kia.. à không. Chính xác hơn là.. nó đang lững thững đi trên con đường quen thuộc thì thằng bạn mang tiếng là nhị đệ tử của nó.. đạp xe qua, thấy nó, then xì tóp lại, hất mặt… như một phản ứng quá đỗi bình thường, nó toe toét chạy đến con ngựa sắt mà thân chủ là cái thằng bé 15.. à nhầm 16 tuổi xắn quần đến tận đầu gối tránh mưa kia, leo tót lên.. đỡ tốn kcal đi bộ.
Và vừa ngồi lên xe, vừa đi được chưa quá 1s, nó đã thấy anh, đi ngay phía trước gần đó… vẫn cái dáng người quen thuộc, vẫn cái tư thế đi không lẫn vào đâu được… nhẹ cười. Quay mặt đi như thể để anh không thấy nó, mà thực chất là nó nghĩ anh cũng chả hơi đâu ngó mặt mấy người đi xe đạp… ờ hờ.. giống nó.. nó chỉ cho nhị đệ tử xuất chúng y như sư phụ nó… anh.. thằng bé hớn hở nhìn ngó, khiến nó phải đấm cho 1 phát vào lưng để nó tập trung đi đường… Anh bước qua, nó khẽ ngoái lại nhìn.. rồi lại quay đi, như thể chỉ nhìn một người lạ đang đi trên đường bằng con mắt tò mò thích thú.. ờ.. nó vẫn chỉ là một cơn gió thản nhiên như thế thôi… ** Thứ bảy… nó không gặp anh trên đường. Mà lẽ ra theo cái quy luật đang dần trật bánh kia, thì hôm nay không phải là ngày nó gặp anh… nó đã lên lớp, cất cặp, đã đứng ngoài hành lang tán chuyện với bọn bạn rồi.. bất chợt, mắt nó đưa về phía cái cầu nối hai dãy hành lang .. chỉ là một cái nhìn thôi, và nó thấy một đoàn quân hơn 10 học sinh lớp 12 đang đi qua để về… thoáng hy vọng có anh ở đó.. rồi lại thoáng vô tình. Đằng nào cũng phải đi rửa tay, nó bước xuống cầu thang, chẳng chú ý gì mấy đến mấy vị lớp 12 kia khi đang lúi húi chỉnh cái điện thoại. Ngước mắt lên nhìn, nó thấy anh… và nghĩ anh chẳng thấy nó đâu.. con bé đang đứng ngay đầu trên cầu thang chậm chạp đi xuống. Nó nhìn anh… chẳng cười, chẳng gì cả.. đơn giản là nhìn thấy một điều mà nó đã thây bao lần rồi… cười…. Dửng dưng hay không.. nó là người rõ nhất… Tiếp tục bước xuống, tiếp tục tiến đến cái vòi nước để rửa tay.. và rồi bất giác, nó nhìn về phía cổng… lại khẽ cười… nó cười với con bạn đi cùng vì lời nói của đứa bạn.. hay đứa bạn là một lí do để nó cười cái sự “nhìn thấy” ngang trái kia nhỉ??? Òhm.. nó chẳng quan tâm… Một cơn gió thì còn có thể là gì nữa?? Nó và anh.. như hai cơn gió lạnh lùng lướt qua nhau.. theo bản tính, và theo cái lý trí đang túc trực trong não bộ…… ** “Vĩnh biệt” và “tạm biệt”…. Nó thích tạm biệt hơn.. bởi vĩnh biệt nghe quá nặng nề, còn tạm biệt.. chỉ là tạm thời thôi, và bởi nó thấy “tạm biệt” thì chính xác hơn.. ngay cả khi con người chết đi.. Theo cái lý thuyết cứng nhắc của môn gì đó nó không nhớ, vật chất không biến mất, mà chuyển từ dạng này sang dạng khác. Con người cũng vậy, dù có chết, cũng sẽ biến thành một thể khác, mà một trong số đó.. sẽ đi theo những cơn gió… Mà gió.. thì luôn tìm cách gặp được nhau .. nó nghĩ vậy.. và như thế.. những người tưởng chừng không bao giờ gặp lại nhau nữa, lại một lần nữa tái ngộ.. không phải khi còn sống, mà là lúc đã đi về cõi vĩnh hằng… không phải “gặp” qua con mắt nhìn thấy, hay tâm trạng yên ổn được bên nhau… và “gặp”.. không một ràng buộc của lý trí hay trái tim .. “gặp”.. mỉm cười.. và rồi lướt qua.. Bởi vậy.. đừng bao giờ nói “vĩnh biệt” …… ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
14-05-2009, 21:14 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
úi giời ơi ....... nản nản nản is everything I want to say........ mệt phờ râu (dù chả có râu ) xe hỏng, đâm xe hai lần, lang bạt, ko được ăn trưa Một ngày quá đỗi stupid..
Phởn sau khi KQ thi ở acet khá tốt, đạt đủ chỉ tiêu nó đề ra, dù ko dc hoàn toàn như mog ước.. rồi hụt hẫng với cái tâm trạng cứ bay bay trên mây... hoàn toàn bất lực. Một ngày mệt mỏi sau khi uýnh nhau vs thằng đệ tử, tranh cãi vs thằng em, và tràn đầy nhiệt huyết chém gió vs Tú. Mỗi tội đã bị chấn thương sau khi thằg đệ tử bất hiếu chọc cái bút vào tay sư phụ nó, sưng ròy, máu chảy đầu sắp rụng rồi .. thảm thương... 2 lần bị thằng em tông gốc cây lấy điện thoại, làm nó đành gạt cái cao thượng vốn có của mik` sang một bên, đe doạ + nài nỉ = lấy dc điện thoại.. bất lực.. một chút sinh khí loi ngoi khi Tú và nó hí hửng nói n~ điều chả ai hiểu ngoài hai đứa, à không, chính xác là họ hiểu, nhưng là khi nó vs Tú chịu nói ra cơ Một chuyện thú vị khiến nó buồn cười... ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
22-05-2009, 18:14 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Bất giác, nó tự hỏi nó đã làm gì sai??
Mấy ngày cuối cùng của năm học, chẳng vui, cũng chẳng buồn... Ngồi chém gió lung tung với mấy đứa bạn, rồi lại mặc kệ bọn nó tự biên tự diễn. Nó vốn cũng chẳng muốn xoáy sâu vào những thứ làm người khác khó chịu, khi mà chính nó cũng chẳng thích thú gì... Cuối cùng là chỉ ngồi ậm ừ gật gù theo mà không phải là hăng hái tham gia như trước Cười, chơi, cười.. một điệp khúc lặp đi lặp lại trong những ngày như thế này... Nó.. vui có, chán có, nhưng vẫn thấy mọi thứ mơ hồ. Mấy hôm nay trời thật khó chịu, nắng mưa thất thường... Nó không thích thế. Cái kiểu như đang yên đang lành, tự dưng mưa ào ạt đổ xuống chẳng hề có một lời báo trước bằng những giọt mưa nhỏ nhẹ nhàng, thưa thớt rơi xuống. Rồi ngay sau những ngày mưa dằng dặc, nắng lại kéo đến, nóng nực và oi ả đến phát bực. Nó không thích cái tiết trời k hiến con người ta mệt mỏi và khó chịu như vậy Tự dưng thấy vui vui vì dạo này nghỉ tiết nhiều. Nó đã nói với con bạn nó là có thể sẽ đi xem MR YH để ủng hộ cho 1 đứa ở lớp con bạn, nhưng hình như lời hứa hẹn này không thể thực hiện được rồi. Thoáng chán nản... cũng lâu lâu rồi nó không gặp mấy đứa bạn cũ.... Nhớ Việt An, nhớ bạn, nhớ... mọi thứ. Kết thúc năm học này cũng là kết thúc của nhiều vấn đề khác mà nó đã gặp phải từ đầu năm. Chẳng hiểu nó đang vui, hay đang nuối tiếc, thất vọng. Mặc kệ... Bất giác, nó mỉm cười.. đã lâu rồi nó quên mất cái cảm giác có gió ở bên.... tất cả chỉ là mưa và nắng. Cũng đến lúc nó phải tìm lại gió của mình rồi.... ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
22-05-2009, 21:10 | |
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Tớ tưởng cậu bỏ quên topic trên này rồi cơ đấy
Cuối năm ồi, lên lớp cũng chả có việc gì làm, ức chế thì nhiều mà cười tươi thì ít ( only to me ). Dù sao thì, chúc vui vẻ nhé ------------------------------ The Truth is Written in Blood
|
22-05-2009, 21:29 | |
Senior Member
Join Date: 20-07-2008
Posts: 251
KL$:
1.007
Awarded 21 time(s) Sent 33 thank(s) Received 42 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (1990-1993)
|
Buồn cười,buồn và cười....nó cô độc bước giữa nhân gian...người sắp đi và tiếng mưa day dứt nỗi lòng...
Tệ thật,lại những ngày dài mất ngủ và đoi khi nước mắt hiện ở khóe mi...lần đàu tiên nó ước nó không phải người mà là gió để có thể vượt qua những đát nước xa xôi mà tìm đến em....du học.....có lẽ em ko có ý định cho tôi biết..... Quay lại những đêm tối đờ dẫn,khẽ ngắm bầu trời đêm.....một không gian mênh mông và sâu thăm....ôi lạnh lẽo và cô đơn.... ------------------------------ Tôi len vào vùng ký ức xa xôi.......Mong tìm lại những gì thân quen nhất......Không ........!Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc.....Tôi lại về với tất bật bon chen..... |
22-05-2009, 21:46 | ||
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Quote:
Thứ 2: Sax, đàn ông đàn ang, 17 rồi còn bé nhỏ nữa đâu, mấy cái chuyện..."muôn thuở nhân gian đấy" mà cũng khiến cậu sầu đời thế à ? Mạnh mẽ lên đi chứ, ko ngồi đợi đc thì bay theo người ta đi . Cần tớ "cho đi nhờ" ko ------------------------------ The Truth is Written in Blood
|
|
22-05-2009, 22:52 | |
Senior Member
Join Date: 20-07-2008
Posts: 251
KL$:
1.007
Awarded 21 time(s) Sent 33 thank(s) Received 42 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (1990-1993)
|
nếu đi đc thì tôi muốn sang Nhật chứ ko sang Anh =.=
ko muốn spam nữa ....>"< ------------------------------ Tôi len vào vùng ký ức xa xôi.......Mong tìm lại những gì thân quen nhất......Không ........!Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc.....Tôi lại về với tất bật bon chen..... |
23-05-2009, 10:44 | ||
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Quote:
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
|
24-05-2009, 13:50 | |
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Lại bắt đầu chat chit lung tung rồi
Kos, viết nhăng nhít gì bên trên đấy, cẩn thận râu ông nọ cắm cằm bà kia bây giờ ------------------------------ The Truth is Written in Blood
|
27-05-2009, 13:35 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Bế giảng.. nó đã cố dậy sớm, và công sức nó bỏ ra hoàn toàn trôi xuống sông xuống biển. Dậy muộn. Một cái gì đó … nuối tiếc. Có vẻ như nó chẳng thể nói lời tạm biệt với một người nào đó rồi. Hy vọng vào buổi chiều cái dạ hội của trường, để rồi thất vọng khi không thể nói lời tạm biệt kia nữa. Uh.. thôi vậy.. thất vọng chẳng là gì cả.. chỉ là một cái hụt hẫng thôi… tạm biệt nhé, gió ký ức…
Một buổi chiều đầy nắng… nóng.. mệt mỏi… lang thang trên sân trường với mấy đứa bạn khi mắt vẫn tìm đâu đó, rồi cụp lại khi bị bọn nó lôi đi khắp chốn để ăn với uống. Chả biết mình đang vui hay buồn.. Một cái tiếc nuối nhẹ nhàng khi nghe tiếng mẹ nói ra mẹ đón đi học.. cơ hội cuối cùng vụt qua, nhưng nó không hối hận, vì chính nó đã gây ra……. Phát hiện ra một điều.. nó vẫn chỉ là kẻ ích kỉ, không hơn, không kém. Một đứa lạnh nhạt và vô tâm với chính người nó yêu thương nhất. Thắc mắc mình là cái loại gì, để rồi tự hỏi… có phải bản thân nó chỉ mang đến đau khổ cho người khác không… Nếu vậy thì.. nó sống để làm gì nhỉ?? Nước mắt lặng lẽ rơi, và nó vẫn chẳng tìm ra câu trả lời… Chợt nghĩ đến cơn gió nó sẽ chẳng bao giờ gặp lại nữa… buồn… Wind’s B bước sang một trang mới.. thiếu đi một cơn gió của ký ức đầu tiên về cấp 3….. Tạm biệt….. hay nên vĩnh biệt?? Nó vẫn chỉ là một cơn gió vô tình… Xin lỗi người nó yêu thương nhất… và không dám nhận câu trả lời. Nó trốn chạy… chìm vào thế giới của riêng nó, bỏ mặc tất cả….. Xin lỗi… ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
05-06-2009, 12:02 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Nó chợt nhận ra... vẫn chưa quên...
Một buổi tối bình thường, trên con đường nửa náo nhiệt, nửa lặng lẽ, nó đứng đợi xe bus sau buổi học thêm... trời không mưa, không sấm chớp... bình yên với một không gian chỉ có gió.. Tiếng nhạc chậm rãi nhẹ buồn phát ra từ cái headphone.. bất giác, nó ngước lên nhìn bầu trời chẳng có một gợn mây trên cao. Cái màu xanh thẫm tưởng như đen thẳm của bầu trời k hiến nó cảm thấy kì lạ... ánh trăng bỗng chốc bị lu mờ bởi đèn đường và nhịp sống đông đúc phía dưới... Chợt nhớ một người nó sẽ không bao giờ gặp lại, nhớ tới những cái "thoáng qua" lãng đãng vô tình... Phải.. nó đang "nhớ"- cái điều mà nó ra sức phủ nhận bao ngày qua... Gió ký ức vẫn còn trong tâm trí nó, chờ đợi một ngày nó nói lời "vĩnh biệt" ... Trong thoáng chốc, hình ảnh hai ánh mắt lần đầu tiên chạm nhau.. lần đầu tiên nó cố tình ngước lên nhìn anh... nhịp chân bình thản và chậm rãi... mọi thứ chỉ là quá khứ.. nhẹ cười... phải! Chỉ thế thôi... Và nó vẫn chưa quên... ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
05-06-2009, 23:09 | |
Senior Member
Join Date: 20-07-2008
Posts: 251
KL$:
1.007
Awarded 21 time(s) Sent 33 thank(s) Received 42 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (1990-1993)
|
Hè….cái mùa duy nhất trong năm mà no ghét
Hè đồng nghĩa với việc nằm nhà và thở dài nhìn những vạt nắng long lanh long lánh nhuộm vàng không gian để rồi nắng nóng đén ghê người……và rồi khi hè kết thúc là lại 1 năm học nữa bắt đàu,thời khắc chia tay nhẹ nhàng sát lại,chợt nhớ đến hình nahr nhưungx anh chị lớp 12 khi cố chụp nốt tâm hình dù trời bất chợt đổ mưa….nốt năm nay nó chẳng còn gì đẻ mất hay những gì nó sắp mất quá cỏn con đến nỗi ko cần quan tâm….hè và nó chìm sâu vào giấc ngủ với những giấc mơ điên điên Thư 5,một ngày bận rộn,nó đi chơi với bạn bè. Đêm hôm trc nó đã đnhj ko đi nhưng rồi khi sang tỉnh dạy nó đã đổi ý.Năm sau khối 11 hiện ta ị chuyển lên học sang,cứ coi la chia tay sơm đi… .. Một sáng tỉnh dạy,thứ 6,tiết trời xe lạnh,một cơn gió lạc loài đi lạc giữa nhân gian đã ghé thăm Hà Nội cùng những áng mây hờ hững,nhưng hạt mưa rơi rơi,nhẹ nhàng và thanh mát đến lạ,như một bản nhạc không lời mưa đưa nó chìm vào giấc ngủ,mơi 5h sáng,nó ngủ va kệ mưa rơi kệ sân bong rổ yêu quý….. Mưa một ngày và có lẽ la thêm 1 lúc vao buổi đêm để rồi cái dư âm của nó còn vương đến tận hôm sau,bầu không khí mát mẻ nhưng ko hề có tàn tích gì của trận mưa hôm trc, đường khô và thoáng,nó lại di xem phim và hôm nay lần đàu tiên sau nhiều tháng nó lại cảm nhận đc cai niềm vui của những chiều ngược gió lang thang.Ngược phố đông,ngược gió chiều,ngược cả hiện tại về quá khứ hôm nao……mien man guồn quay,bgỗn thấy tâm hôn thật thanh thản Chủ nhật vốn định nằm nhà ngủ nướng nhưng rồi lại bị kéo lên nhà Bac bên ngoại.Nó vốn chỉ sợ Bác đằng Nội nhưng chẳng hiểu sao mối khi sang nhà Bac bên ngoại nó lại co 1 nỗi sợ khác…..tôt nhất là tránh xa ra khỏi tầm mắt của 2 người bác hoạc giả nai ngoan hiền mà ngôi thu lu 1 chỗ không lại chuốc họa vào than….miệng lưỡi của các bác nó thật đáng sợ…..thênh thang một mình trên con đường quen thuôc ngày nào bất giác rẽ vao Viết An,lượn mọt vong với mien man ki niêm 5h sang thứ 2,nó bực mình chui ra khỏi giường,đứng hôm nó chăm chỉ đi tập thì đội trưởng lại nghỉ còn thằng trung phong thứ cugnx nghỉ theo với lí do la bận đá bóng.Tuyển bong rổ ma lại mê bong đá, đá với 11a12 thi ăn thế nào đc mà cứ máu đi =.= gặp lại thằng bạn,thấy vui vui,vui vì lau ko gặp,vui vì mình dã chẳng kém no la bao…. Thời gian lại một lần nữa vèo vèo trôi qua trc mắt nó như một thước phim cứ lặp đi lặp lại,mệt mỏi Thứ sáu là ngày máu chảy về tim,buôi tối đường phố đông đúc với bao nhiêu con ngừoi cùng một loạt khói bụi,tiếng bim bim ầm ĩ của còi xe và những tiếng rú gá man rợ......bỗng thấy mệt mỏi và chán ngán...bỗng thấy lất phất mưa rơi,nhẹ nhàng và êm dịu....một thằng điên ngửa mặt nhìn trời...! ------------------------------ Tôi len vào vùng ký ức xa xôi.......Mong tìm lại những gì thân quen nhất......Không ........!Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc.....Tôi lại về với tất bật bon chen..... |
06-06-2009, 13:06 | |
V.I.P
Join Date: 14-08-2008
Posts: 1.714
KL$ (TOP! 7):
9.386
Awarded 74 time(s) Sent 342 thank(s) Received 245 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A15 (2007-2010) Location: Neverland
|
Các e có vẻ thích dấu "..." và sai chính tả nhiều quá Chữ thằng Phong là kiểu muốn mắt ng` khác cận lòi ------------------------------ With a cup of coffee,a book and a pair of green shoes. |
06-06-2009, 15:07 | |
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Mọi người thông cảm, Phong nó là trùm viết sai chính tả + thiếu dấu. Cái màu chữ "nhìn muốn lòi con mắt" kia đã ngấm vào tận xương tủy nó rồi, ko thay đổi được (trừ có mấy bài nó quên ko bôi )
------------------------------ The Truth is Written in Blood
|
06-06-2009, 17:46 | |
God Member
Join Date: 21-05-2009
Posts: 964
KL$ (TOP! 10):
7.998
Awarded 61 time(s) Sent 37 thank(s) Received 87 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: full house
|
đấy chắc là mọi ng` chưa dc nch vs thằng Phong và nghe nó giảng bài trên lớp, đến thầy cô giáo còn fai? bắt no dừng lại 1 lúc rùi nói lại từ đầu thì teacher mới hỉu đấy
------------------------------ Sống vì chính mình - Lyk Banana |
06-06-2009, 17:53 | |
God Member
Join Date: 21-05-2009
Posts: 964
KL$ (TOP! 10):
7.998
Awarded 61 time(s) Sent 37 thank(s) Received 87 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: full house
|
tại sao tất cả n~ bài vik ko có tí nào về con hả sư phụ, con thế này mà ko có là sao, 1 ng` lun sát cánh bên sp, chọc cho sp cười, chọc cho sp cáu để rùi lại oánh nhau, rùi lại cười, cười như n~ đứa trẻ n~ ngày còn ấu thơ, hay trêu, hay đánh, nhg thực sự tình cảm trong con ko hề như sp đã nghĩ (sp là sư phụ, ko fai spam đâu naz)
------------------------------ Sống vì chính mình - Lyk Banana |
06-06-2009, 17:57 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
@ Lc Ối giời ơi ... học ở đâu ra cái tâm trạng đầy mình thế con?? Sp nghĩ là có vik về c, mỗi tội ko ghi tên thoy Đừng băn khoăn lắm mệt xác chả ích gì Thế naz Sp - đệ tử 4ever c naz
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
06-06-2009, 18:04 | |
God Member
Join Date: 21-05-2009
Posts: 964
KL$ (TOP! 10):
7.998
Awarded 61 time(s) Sent 37 thank(s) Received 87 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: full house
|
vâng, c mãi mãi là đệ tử thân yeu của sp
------------------------------ Sống vì chính mình - Lyk Banana |
06-06-2009, 20:06 | ||
God Member
Join Date: 21-05-2009
Posts: 964
KL$ (TOP! 10):
7.998
Awarded 61 time(s) Sent 37 thank(s) Received 87 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: full house
|
Quote:
sp đẹp zai, cho xin ít tiền nữa nào ------------------------------ Sống vì chính mình - Lyk Banana |
|
07-06-2009, 10:07 | |
Senior Member
Join Date: 20-07-2008
Posts: 251
KL$:
1.007
Awarded 21 time(s) Sent 33 thank(s) Received 42 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (1990-1993)
|
Chật vật với cái thang hỏng không gì cải tạo nổi cuối cùng nó cũng leo lên đc mái nhà.Chẳng hiểu sao cái thang thời tiền sử này vẫn còn ở đay nhỉ,có lẽ hôm nào phải bảo ông bác vác nó ra hàng sắt vụn ko với thể loại cởi kính leo thang như nó kiểu gì cũng lao đàu xuống đất =.=
Cuối cùng thì cũng trèo lên dc nóc nhà,ông bác và 1 thằng dệ tử nữa đã ở săn trên đáy,mây đen vần vũ,sét giật tung trời,tay đang bắm chặt vào cái ăng ten leo lên,1 thoáng giật mình....đièm bao chăng...? 7 cái máy bay,7 cái......máy bay đau ra mà lắm thế lại còn bay vèo vèo vèo vèo tạo ra những âm thanh khó chịu,khẽ mất tập trung thằng bạn liền lợi dụng cho nó 2 cái tát vào mặt,đau và cáu khi thằng bạn nhìn nó cừoi ha hả,nộ khí xung thiên nó lao lên phía trước như muốn ăn tuơi nuốt sống thằng bạn khổ nỗi không có kính nó chẳng khác gì thứ bỏ đi,vấp ngã chống tay xuông đất,tạ chúa chưa bong gân,thằng bạn đáng ghét nó lại cười lạy cháu cho con đạp chết nó ngay... Đau....nó có cảm tưởng như đang đánh vào que sắt =.= "năm ngoài thầy đã luyện cho thằng này tay xuơng cứng lắm rồi nhưng tại nó lâu ko tập bây giờ tay non quá đánh nữa là đau..."-nguyên lời ông bác nó nói với thăng bạn và nó cừoi ha hả rồi buông ra một câu xanh rơn "phong độ là nhất thời mà đẳng cấp là mãi mãi,tất cả chỉ thuộc về đẳng cấp thôi".Thật muốn đấm nó mấy cái khổ nỗi thằng bạn tập lâu hơn nó và cũng đèu hơn nó khiến nó chẳng làm gì đc =.= Mưa.....những giọt mưa bắt đàu rơi,rơi nhẹ nhàng êm ái để rồi một lúc sau đó trời đỏ mưa rào rào rào rào,những tia chớp chập choạng trên nền trời đen tím cũng những đám mây hờ hững trôi những tưởng tan dần vào bầu trời đen sau thẳm.......3 thầy trò vác chiếu và chè leo xuông nhà và ngồi xem pokemon Đâu đó ngoài trời sét vẫn giật và khi chơi bài nó thua liên miên.ngừoi ta kếu đen tình thì đỏ bạc sao trời vân để nó đen cả hai thế nhỉ.Thời buổi làm ăn khó khăn,cứ kiểu đánh bài ăn tiền thế này chắc nó chỉ còn nứoc hít gió tây bắc mà sống.... Đêm kéo đén và bao trùm không gian.....ìm lìm.....nó như một hạt cát nhỏ chìm giữa muôn ngàn lớp sóng biển miên man của đại duơng sâu thẳm.....không ngủ đc,đơn giản vì quen giấc hay vì nhớ em...Haizzz đời......sáng mai lại đeo lên chiếc mặt nạ quen thuộc mà diễn nốt vai diễn của nó thôi.Đời ngừoi đơn giản chỉ như 1 thước phim và dù muốn hay không nóp vẫn là nhân vật chính trogn bộ phim của nó....làm tròn vai diễn....đời mà....mỗi con ngừoi là 1 diễn viên bẩm sinh..... 360 đóng cửa và những entry của nó nghiễm nhiên vô gia cư.....dọn qua đay có lẽ cũng chẳng phải quyết định đúng đắn....Em biến mất,những entry sẽ đi đau vê đâu,liệu nó còn viết đén bao giờ... Sáng đi học với tâm trạng rất oải.mệt mỏi vì cơ tay cơ chân đau nhức và thiếu ngủ do có 1 cơn gió khác ngoài nó không ngủ đc nhắn tin phá quây khi nó đang đáu tranh vật vã giữa việc ngủ và dọc truyện....đẻ r sáng nay khi vào 4rum lại thấy 1 loạt bài nói xấu nó =.= hey bọn bay,thừa hơi ah >"< Buồn-Duy Khánh,mọt bài khá cũ những giờ nó mới gặm nhấm đc tâm trạng bên trong....gặm một cách nghiệt ngã luôn...... Cánh cửa quá khứ nặng nề khép lại để rồi đâu đó những tia sáng le lói ở tuơng lai....cười...một nụ cừoi nhạt thếch ------------------------------ Tôi len vào vùng ký ức xa xôi.......Mong tìm lại những gì thân quen nhất......Không ........!Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc.....Tôi lại về với tất bật bon chen..... |
07-06-2009, 10:23 | |
God Member
Join Date: 21-05-2009
Posts: 964
KL$ (TOP! 10):
7.998
Awarded 61 time(s) Sent 37 thank(s) Received 87 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: full house
|
ô hay, cái thằng phong này , đây là topic của N.A chws, ai cho mày lên đây spam hả
------------------------------ Sống vì chính mình - Lyk Banana |
07-06-2009, 10:23 | |||
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Quote:
H chị mới bik đời lắm "gió" =.= Quote:
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
||
07-06-2009, 10:31 | |
God Member
Join Date: 21-05-2009
Posts: 964
KL$ (TOP! 10):
7.998
Awarded 61 time(s) Sent 37 thank(s) Received 87 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: full house
|
ng` ta đang bàn luận thế, spam đau mà spam, còn cái thằng kia mún thì lập topic rùi post bài lên, chỗ này là chỗ của sư phụ và đệ tử, thằng phong về chăn trâu di đồ
------------------------------ Sống vì chính mình - Lyk Banana |
07-06-2009, 10:35 | ||
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Quote:
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
|
07-06-2009, 10:42 | |
God Member
Join Date: 21-05-2009
Posts: 964
KL$ (TOP! 10):
7.998
Awarded 61 time(s) Sent 37 thank(s) Received 87 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: full house
|
ok, anh sẽ kể cho các em 10a6 chuyện đời của anh từ khi bắt đầu vào lớp 10, đợi anh vít xong đã nhé
------------------------------ Sống vì chính mình - Lyk Banana |
07-06-2009, 12:25 | |
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Fong nó vác cả đống "xám xịt" kia vào topic này từ lâu lắm rồi, đang ko bik trị tội nó thế nào đây
@lc: Mày máu post nhẩy, đăng ký 21/5 mà bây giờ số bài hơn cả tao ------------------------------ The Truth is Written in Blood
|
07-06-2009, 12:50 | |
God Member
Join Date: 21-05-2009
Posts: 964
KL$ (TOP! 10):
7.998
Awarded 61 time(s) Sent 37 thank(s) Received 87 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: full house
|
m ko bít trong có 2 ngày mà t kiếm dc 1k à
------------------------------ Sống vì chính mình - Lyk Banana |
07-06-2009, 12:53 | |
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Anh em đang spam đấy - Chốc nữa bị chém đừng kêu
Mà mày định vik tiểu thuyết cuộc đời hả ? Nhanh lên nhé, tao vào spam tiếp ------------------------------ The Truth is Written in Blood
|
07-06-2009, 18:39 | |
New Member
Join Date: 07-06-2009
Posts: 8
KL$:
-7
Sent 2 thank(s) Received 2 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
chêt rùi, bh chuyển thành nik này rùi, khổ quá, mất hết cả vốn lẫn lãi rùi
|
07-06-2009, 19:51 | |
God Member
Join Date: 21-05-2009
Posts: 964
KL$ (TOP! 10):
7.998
Awarded 61 time(s) Sent 37 thank(s) Received 87 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: full house
|
lc trở lại,
@manager: e thông báo thôi, ko có ý spam ------------------------------ Sống vì chính mình - Lyk Banana |
07-06-2009, 20:52 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Một ngày mệt mỏi...
Sáng, cố hết sức lết khỏi giường, đinh ninh là đi học hóa. Và xui xẻo thay.. lớp nghỉ đến tháng 7 Lạy chúa.. công sức con dậy sớm tan tành thành mây khói.. ruột đau như cắt nước mắt đầm đìa... Chiều ... khốn khổ với cái máy tính. Lướt web, chat, chơi, nhạc nhẽo, bla bla bal, mọi thứ trở thành một mớ hỗn độn cho đến khi nó phải đi học. Thoáng buồn, để rồi cố gắng phớt lờ.. nó đi giữa cái năng chang chang như muốn thiêu sống con nhà người ta. Mắt cay xè vì nóng. ĐÃ thế cái khứu giác không đến nỗi tồi lại được dịp "tung hoành", cho nó tha hồ mà ngửi mùi nhựa dưới sức nóng kinh khủng kia... Ngay tiếp sau đó, lại bị tra tấn trong cái lò nóng như thiêu như đốt, đến lúc được ngồi mát mẻ thì lại gặp đúng ông thầy dạy ko còn nước nào chán hơn T____T Tự nhận thấy đời mình thật lắm trớ trêu... Gió vẫn thổi, để rồi nó lơ mơ trên con đường về nhà... tiếng nhạc River flows into you vang lên như chính cảm giác của nó lúc này... buồn và mệt mỏi... chợt nghĩ tới anh, để rồi tự mỉm cười, cố gắng xua đuổi cái hình ảnh kia vào dĩ vãng... Nó nhớ lại lời con bạn nó nói, về vụ "nương tử" tương lai của nó.. thở dài ngán ngẩm. Có vẻ như nỗ lực hòa đồng hơn của nó hồi lớp 10 đã trở thành cái cớ để mấy đứa dở hơi được thể gán ghép lung tung. Sao chả có mấy đứa chịu hiểu cho nó nhỉ?? Bực mình.... Nó vẫn là một cơn gió lãng đãng trên bầu trời Hà Nội.. và một lúc nào đó.. nó sẽ là gió trên bầu trời Anh Quốc, hoặc Úc ... thân yêu... Nó sẽ phải nói lời tạm biệt với nhiều thứ vào lúc ấy, nhưng rồi sẽ lại gặp lại... và cái tương lai nó trở thành một cơn gió khác ngày càng xa vời hơn... Chúc pà chị iu quí và cơn gió ký ức .. thi đại học tốt nhé... cười... River flows into you... http://music.yeucahat.com/song/No-ca...ou~Yiruma.html Dù rất thích tiếng piano, nhưng cuối cùng thì nó lại muốn học violin... nó là gió mà... ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
08-06-2009, 00:04 | |
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Uh uh, tương lai Kos sẽ là 1 cơn bão với sức gió trên cấp 12
@lyk: Chào mừng liệt sĩ đã đội mồ chui lên . Vỗ tay nào ------------------------------ The Truth is Written in Blood
|
08-06-2009, 06:22 | |
God Member
Join Date: 21-05-2009
Posts: 964
KL$ (TOP! 10):
7.998
Awarded 61 time(s) Sent 37 thank(s) Received 87 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: full house
|
cảm ơn, cảm ơn, ô thế mọi ng` quyên góp ủng hộ ng` nghèo đi, như Phong ý, đang nghèo lắm, hjx
đúng thật là tương lai kos có thể trở thành nhà văn chuyên nghiệp, nhà văn chuyên viết truyện dài ------------------------------ Sống vì chính mình - Lyk Banana |
08-06-2009, 09:41 | |
Member
Join Date: 01-10-2008
Posts: 177
KL$:
1.149
Awarded 19 time(s) Sent 42 thank(s) Received 38 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: The Earth :D
|
Dậy sớm ghê ta
Còn chuyện nghèo hay ko nghèo tớ chả quan tâm, lyk phải tự spam lại . Đây ko có chuyện ủng hộ ủng hiếc đâu (trừ khi bị rob ) Thế nhé ------------------------------ The Truth is Written in Blood
|
08-06-2009, 10:46 | |
Senior Member
Join Date: 20-07-2008
Posts: 251
KL$:
1.007
Awarded 21 time(s) Sent 33 thank(s) Received 42 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (1990-1993)
|
anh em cho nó vay tiền đi,bạn bè với nhau lấy lãi 50%/ngày.ok....???
------------------------------ Tôi len vào vùng ký ức xa xôi.......Mong tìm lại những gì thân quen nhất......Không ........!Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc.....Tôi lại về với tất bật bon chen..... |
08-06-2009, 11:00 | |
Senior Member
Join Date: 20-07-2008
Posts: 251
KL$:
1.007
Awarded 21 time(s) Sent 33 thank(s) Received 42 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (1990-1993)
|
The Last entry in 360 Vậy đấy,tất cả những gì mà nó trân trọng và yêu quý cứ lần lượt lặng lẽ ra đi để rồi ngay đén cái blog nơi lưu giữ biết bao kỉ niệm của nó giờ cũng lặng lẽ mà ra đi……ko có gì là vĩnh cửu,và mọi thứ dù có bền vững đén đâu rồi cũng có ngày biến mất…..lại nhớ đến những lời khuyên cả Bill Gate…..hãy học cách đối diện với thực tế và vượt qua những bất công…… ... Thời gian lặng lẽ trôi,trái đát lặng lẽ quay và giờ đay nó đang hoang phí vốn thời gian cuả nó,nó cần phải học lại ý nghĩa của từng giờ từng phút và từng giây…..đọc lại blog lần cuối cùng, đau đó hiện ra những câu nói cua M.Levy…. ... Thoát ra khỏi bóng tối bao trùm…..nó làn mò theo thứ ánh sang phía cuối con đường. Đâu đó tiếng cổng nặng nề khép lại và cánh cửa tương lai hờ hững mở ra…. ... Tôi len viào vùng kí ức xa xôi Mong tìm lại những gì than quen nhất Không..! Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc Tôi lại về với tất bật bon chen ... Vĩnh biệt quá khứ ... P/S:Nơi nào ko có em nơi đó cũng chẳng có anh ... BLog của Douno kết thúc từ đây……! http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=DkEWbkbOX_ ------------------------------ Tôi len vào vùng ký ức xa xôi.......Mong tìm lại những gì thân quen nhất......Không ........!Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc.....Tôi lại về với tất bật bon chen..... |
17-06-2009, 22:54 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Mấy ngày nay nó chẳng màng tới những gì diễn ra xung quanh.. đơn giản, hoạt động, làm việc theo cái lịch trình nó vạch ra từ trước... phải.. chẳng quan tâm đến bất cứ thứ gì.
Tối, bước khỏi cái xe bus để rồi lại đứng chờ một tuyến xe khác để về sau khi đi học. Gió thổi, mát lạnh, mạnh mẽ.. tóc nó bay tứ tung.. nhẹ mỉm cười.. lâu rồi nó cũng chẳng để ý đến gió. Bất giác buồn, rồi lại đột ngột nhẹ hẫng. Ký ức chìm dần vào khoảng không lặng lẽ, và nó vẫn đứng đó, một mình trong tiềm thức giữa không gian của hàng ngàn con người khác.. nhẹ hòa mình vào tiếng nhạc nhịp nhàng cùng gió... ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
18-06-2009, 08:08 | ||
God Member
Join Date: 21-05-2009
Posts: 964
KL$ (TOP! 10):
7.998
Awarded 61 time(s) Sent 37 thank(s) Received 87 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: full house
|
Quote:
------------------------------ Sống vì chính mình - Lyk Banana |
|
18-06-2009, 10:42 | ||
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Quote:
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
|
18-06-2009, 14:09 | |
God Member
Join Date: 21-05-2009
Posts: 964
KL$ (TOP! 10):
7.998
Awarded 61 time(s) Sent 37 thank(s) Received 87 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: full house
|
uh thì mát, nhg chắc chắn cũng có tiếng lá xì xào bên mình vạy mà sao ko thấy gió có cảm giác j, ko chút lay động khi lá gọi hay sa0
------------------------------ Sống vì chính mình - Lyk Banana |
18-06-2009, 15:07 | ||
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Quote:
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
|
18-06-2009, 16:10 | ||
V.I.P
Join Date: 14-08-2008
Posts: 1.714
KL$ (TOP! 7):
9.386
Awarded 74 time(s) Sent 342 thank(s) Received 245 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A15 (2007-2010) Location: Neverland
|
Quote:
Nhưng có nh` vật thể lạ VD như nhện hay sâu Khi nào lá gọi là y như rằng sẽ có 1 cái j đó rơi xuống ------------------------------ With a cup of coffee,a book and a pair of green shoes. |
|
18-06-2009, 20:23 | |
God Member
Join Date: 21-05-2009
Posts: 964
KL$ (TOP! 10):
7.998
Awarded 61 time(s) Sent 37 thank(s) Received 87 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: full house
|
ko bít đâu, sao mọi ng` ác thế, lá gọi thì có vật thể lạ rơi xuống là sao???, nhg mọi ng` ko bít ,khi lá gọi là lá đã muốn ở bên ta, là rơi xuống mong rằng sẽ dc ở bên ng` mình yêu, nhg ai nào có bít tình ý của lá, mọi ng` chỉ thoảng qua cho lá rơi, rùi chiếc lá lại vào bãi rác mà thôi. Số fa^n. của n~ chiếc lá thật tủi nhục, chỉ dc đơn phương yêu mà ko bh nhận dc sự đáp trả lại:X
------------------------------ Sống vì chính mình - Lyk Banana |
18-06-2009, 20:56 | |
Senior Member
Join Date: 20-07-2008
Posts: 251
KL$:
1.007
Awarded 21 time(s) Sent 33 thank(s) Received 42 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (1990-1993)
|
Tự dối mình trong những cảm xúc đan xen Nó tự hỏi nó cần bao lâu??? Bao lâu để quên được em Bao lâu để thoát ra khỏi quá khứ.... Không! Quá khứ quá đẹp Nó đẹp đến mức dù nó có cố gắng quên cũng như không ít lần từ biệt để rồi cuối cùng vẫn chẳn thể thoát ra Nó chẳng thể quên và cũng chẳng thể đánh lừa đc chính bản thân nó Lần đàu tiên thấy nó thật vô dụng Màn đêm lặng lẽ bào trùm lên Hà Nội Nằm trên giường nghe tiếng tích tắc đồng hồ kêu Không hẳn là sở thích nhưng nó đã thành thói quen một thói quen khó bỏ dòng kí ức miên man nó xóa từng tin nhắn mỗi ngày một tin nó đang từ bỏ quá khứ từng ngày từng ngày một từ từ SÁng dạy với cảm giác thật bình yên Mưa nhự nhàng rơi khẽ như một khúc dạo đầu êm dịu Đâu đó vang lên tiếng sấm nó nhìn ra ngoài cửa sổ nền trời xanh xám chập choạng ánh chớp cảm giác êm dịu không còn nữa Haizz....có chuỵen gì bình yên đc mãi mãi đâu Sấm nổ mỗi lúc một to,dồn dập đâu đó tiếng trẻ em gào thét bỗng cũng muốn thét theo.... Sau cơn mưa trời lại sáng một quy luật của tự nhiên... trời sáng để rồi sau đó lại bỗng chốc âm u...... không phải thơ,đưng hiểu nhầm ------------------------------ Tôi len vào vùng ký ức xa xôi.......Mong tìm lại những gì thân quen nhất......Không ........!Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc.....Tôi lại về với tất bật bon chen..... |
18-06-2009, 21:02 | ||
God Member
Join Date: 21-05-2009
Posts: 964
KL$ (TOP! 10):
7.998
Awarded 61 time(s) Sent 37 thank(s) Received 87 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: full house
|
Quote:
------------------------------ Sống vì chính mình - Lyk Banana |
|
18-06-2009, 21:23 | |
Senior Member
Join Date: 20-07-2008
Posts: 251
KL$:
1.007
Awarded 21 time(s) Sent 33 thank(s) Received 42 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (1990-1993)
|
@kos em cần lá ko
@3nana ko p gió nào cũng cần lá,đừng nhầm lẫn =.= ------------------------------ Tôi len vào vùng ký ức xa xôi.......Mong tìm lại những gì thân quen nhất......Không ........!Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc.....Tôi lại về với tất bật bon chen..... |
18-06-2009, 21:25 | |||
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Quote:
Quote:
Cần chị giúp đỡ cưa huệ ko Huệ mà làm e dâu chị thì hay lắm b-) P/s: chị chả cần gì hết ... à ko, cần tiền Cần friends, cần bla bla bla .. nhưng thỉnh t hoảng cũng mặc kệ hết.. aizzzzzz ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
||
18-06-2009, 21:28 | |
Senior Member
Join Date: 20-07-2008
Posts: 251
KL$:
1.007
Awarded 21 time(s) Sent 33 thank(s) Received 42 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (1990-1993)
|
haha em muốn hại Huệ àh?anh ko càn sơ cua đâu (_._!)
------------------------------ Tôi len vào vùng ký ức xa xôi.......Mong tìm lại những gì thân quen nhất......Không ........!Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc.....Tôi lại về với tất bật bon chen..... |
18-06-2009, 21:29 | |
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Ko, Sơ cua rồi một lúc nào đấy nó cũng thành "chính" b-) chị là chị lắm cách lắm
------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
18-06-2009, 21:34 | ||
Senior Member
Join Date: 20-07-2008
Posts: 251
KL$:
1.007
Awarded 21 time(s) Sent 33 thank(s) Received 42 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A (1990-1993)
|
Quote:
Có lẽ em nên sửa câu cuối,ko phải lắm cách mà là xảo quyệt Biết hoa bất tử ko?Tặng ai rồi thì nó mãi là của ngừoi đấy,ok...? ------------------------------ Tôi len vào vùng ký ức xa xôi.......Mong tìm lại những gì thân quen nhất......Không ........!Tôi sợ khi giật mình tỉnh giấc.....Tôi lại về với tất bật bon chen..... |
|
18-06-2009, 21:38 | ||
Senior Member
Join Date: 20-09-2008
Posts: 395
KL$:
2.402
Awarded 29 time(s) Sent 45 thank(s) Received 48 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011)
|
Quote:
Hoa đó tên gọi là hoa bất tử, nhưng nó không bất tử, vậy thì cái "bất tử" của nó có hoàn toàn dc ko?? KỂ cả khi nó vẫn giữ màu như lúc còn tươi đi chăng nữa, thì bản chất bên trong cũng bị thay đổi rồi ... Chẳng có cái gì là vĩnh viễn cả. "Tình yêu bất diệt" thì vẫn kết thúc khi hai người die mà thoy.. Cái đó người ta gọi là thực tế =.= Nguy cơ bị anh Shiho phát hiện và trừ xiền tăng cao ròy ... =.= ------------------------------ U're like the wind... hardly catch it, but easy to feel it... And so is love
Rain eases the pain in our soul... but sometimes, rain makes us more hurt.. then the wind will come to be our best friend |
|
18-06-2009, 21:47 | |
God Member
Join Date: 21-05-2009
Posts: 964
KL$ (TOP! 10):
7.998
Awarded 61 time(s) Sent 37 thank(s) Received 87 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A6 (2008-2011) Location: full house
|
spam kinh quá
@imkos: tình yêu của lá dành cho gió vẫn vậy, ko bh thay đổi, tình yêu đó là tình yêu lớn, lá sẽ đợi gió đến khi gió quay về bên mình , cuộc đời lá tuy ngắn nhg tình yêu của lá ko hề nhỏ bé, lá vẫn có quyền yêu , có quyền dc hưởng hp dù ko fai? do ng` khác mang đến mà là do chính mình tạo ra @P: cuộc đời cần có niềm vui và hp ------------------------------ Sống vì chính mình - Lyk Banana |