11-07-2007, 17:47 | |
V.I.P
Join Date: 25-09-2004
Posts: 1.435
KL$:
160
Awarded 17 time(s) Sent 75 thank(s) Received 18 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A4 (2004-2007) Location: love heaven
|
"Gió nhớ gì ngẩn ngơ ngoài hiên...” Viết cho cảm giác khi tĩnh lặng cùng bản Sangbirds – Johann Pachelbel. Cho nỗi nhớ bồ công anh tháng 8, mùa hạ, mưa và giấc mơ nằm ngủ say trong đồng cỏ xanh của gió... Một ngày không mưa, bàn tay ta chỉ có gió làm bạn. Gió nhẹ nhàng lùa qua mái tóc, lá reo cười mơn man đùa nhẹ những nỗi niềm ngủ say. Rồi bỗng nhiên gió cười bình yên, khẽ biến mất và chạy ra đồng cỏ nô giỡn cùng những cánh bồ công anh trắng, bay bay lên cao hoà màu trời xanh cao vời vợi. Gió có nhớ ai đâu. Tim gió vẫn thế, chưa bao giờ hết vô tâm. Gió thản nhiên. Gió cười khi gió muốn, gió nhốt lòng mình trong những chuyến du ngoạn cô độc. Nên, làm chi có ai hiểu được gió nghĩ gì. Gió mặc kệ. Gió là gió mà. Có thèm dừng chân lại bao giờ… Muốn gặp gió ư? Hãy chạy tới đồng cỏ. Giang tay và nhắm mắt lại, thấy không nào? Gió đã ùa về trong nỗi nhớ dịu dàng rồi đó thôi. Mà nào gió có thuộc về ai. Có lẽ là có... Gió thuộc về một trái tim bao la, một trái tim biết mở lòng lắng đón khi gió mệt mỏi, sầu muộn và cô độc nhất. Một trái tim biết hát ru cùng nỗi muộn phiền của gió. Gió sẽ trở về bởi vì chẳng có ai và chẳng có cái gì sẽ tồn tại được một mình đâu, kể cả những cơn gió tưởng chừng tự do nhất. Gió sinh ra, thản nhiên phiêu du là để một ngày trở về với đồng cỏ xanh rộng lớn. Phía trên là bầu trời xanh thẳm sẽ cất giữ những hoài niệm trên bước đường phiêu du cho gió. Và ở dưới màu xanh kia, là bạt ngàn xanh của cỏ hoa nơi để gió dừng chân lại. Gió sẽ ngủ thật ngoan, thật hiền. Bởi gió vốn biết, đồng cỏ là nơi duy nhất sẽ ôm lấy gió trong những yêu thương lặng lẽ và dịu dàng. Thế nên một ngày nào đó ta bỗng thấy nhớ gió, muốn gặp lại gió. Hãy chạy tới một đồng cỏ rộng lớn, giang tay ra và nhắm mắt lại. Có phải là gió đang khẽ thì thầm bên tai những lời huyền diệu của trái tim về nỗi nhớ vô bờ có màu xanh ngút ngàn của cỏ hoa thật hiền… [ST] ------------------------------ Sống là tập quên những điều mình cần phải quên, kể cả những điều mình vô cùng muốn nhớ |
12-07-2007, 09:21 | |
Manager
Join Date: 03-05-2007
Posts: 1.217
KL$ (TOP! 3):
14.166
Awarded 94 time(s) Sent 119 thank(s) Received 214 thank(s) School: School of Rock
Class: A3 (2004-2007) Location: Nirvana
|
Cái này tớ nghĩ đưa vào box âm nhạc hợp hơn, có cái topic Music Emotion mà nhưng thôi không sao, cứ giữ nguyên theo ý bạn iu nhá
|
13-07-2007, 15:51 | |
Manager
Join Date: 03-05-2007
Posts: 1.217
KL$ (TOP! 3):
14.166
Awarded 94 time(s) Sent 119 thank(s) Received 214 thank(s) School: School of Rock
Class: A3 (2004-2007) Location: Nirvana
|
có ai biết con sông Hồng ngày xưa ? với những cồn cát cao vút như những con sóng bất động đang chực đổ xuống
ngày xa ... |
13-07-2007, 22:17 | |
Manager
Join Date: 11-06-2007
Posts: 1.365
KL$ (TOP! 4):
11.437
Awarded 42 time(s) Sent 234 thank(s) Received 351 thank(s) School: PTTH Kim Liên
Class: A4 (2006-2009) Location: Gia đình Đonkihote
|
Thỉnh thoảng có ngọn gió nhẹ thổi qua, em lại suy nghĩ thơ thẩn về cuộc đời mink`. Nó không mơ hồ nhưng quá nhiều vật cản. Em muốn mink` mềm mại như ngọn gió, có thể lách qua mọi vật cản để đến được với cái nơi nó muốn đến. Gió không bao h đến được nơi cuối cùng, nơi đẹp nhất. Nhưng gió có thể về được tới cái nơi mà gió được đưa lên cao, hiên ngang với bầu trời đầy những vì tinh tú. Một mink` ngọn gió cũng có thể bay lên được, không cần cái quạt - nơi sinh ra ngọn gió nhân tạo...
------------------------------ Kim Liên em đẹp như Kiều Má em điểm một nốt yêu duyên thầm Chia tay anh chợt nín câm Vì anh chợt thấy âm thầm yêu em... |